Luật Trẻ em năm 2016 của Việt Nam có hiệu lực từ ngày nào?
Nội dung chính
Luật Trẻ em năm 2016 của Việt Nam có hiệu lực từ ngày nào?
Luật trẻ em số 102/2016/QH13 đã được Quốc hội khóa XIII thông qua tại kỳ họp thứ 11 (ngày 5/4/2016), có hiệu lực thi hành kể từ ngày 1/6/2017
Theo đó, Luật Trẻ em năm 2016 quy định về quyền, bổn phận của trẻ em; nguyên tắc, biện pháp bảo đảm thực hiện quyền trẻ em; trách nhiệm của cơ quan, tổ chức, cơ sở giáo dục, gia đình, cá nhân trong việc thực hiện quyền và bổn phận của trẻ em.
Căn cứ Điều 5 Luật Trẻ em năm 2016 được sửa đổi bởi Khoản 1 Điều 11 Luật số 28/2018/QH14 Nguyên tắc bảo đảm thực hiện quyền và bổn phận của trẻ em như sau:
- Bảo đảm để trẻ em thực hiện được đầy đủ quyền và bổn phận của mình.
- Không phân biệt đối xử với trẻ em.
- Bảo đảm lợi ích tốt nhất của trẻ em trong các quyết định liên quan đến trẻ em.
- Tôn trọng, lắng nghe, xem xét, phản hồi ý kiến, nguyện vọng của trẻ em.
- Khi xây dựng chính sách, pháp luật tác động đến trẻ em, phải xem xét ý kiến của trẻ em và của các cơ quan, tổ chức có liên quan; bảo đảm lồng ghép các mục tiêu, chỉ tiêu về trẻ em trong quy hoạch có liên quan theo quy định của pháp luật về quy hoạch, kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội quốc gia, ngành và địa phương.
Luật Trẻ em năm 2016 của Việt Nam có hiệu lực từ ngày nào? (hình từ internet)
Quy định về các yêu cầu bảo vệ trẻ em
Các yêu cầu bảo vệ trẻ em được quy định tại Điều 47 Luật Trẻ em năm 2016 như sau:
(1) Bảo vệ trẻ em được thực hiện theo ba cấp độ sau đây:
- Phòng ngừa;
- Hỗ trợ;
- Can thiệp.
(2) Bảo vệ trẻ em phải bảo đảm tính hệ thống, tính liên tục, có sự phối hợp chặt chẽ, hiệu quả giữa các cấp, các ngành trong việc xây dựng, tổ chức thực hiện chính sách, pháp luật và cung cấp dịch vụ bảo vệ trẻ em.
(3) Cơ quan, tổ chức, cơ sở giáo dục, gia đình, cá nhân có trách nhiệm bảo vệ trẻ em. Việc bảo vệ trẻ em phải tuân thủ các quy định của pháp luật, quy trình, tiêu chuẩn do cơ quan nhà nước có thẩm quyền ban hành.
(4) Trẻ em được ưu tiên bảo vệ tại gia đình, gia đình nhận chăm sóc thay thế. Việc đưa trẻ em vào cơ sở trợ giúp xã hội là biện pháp tạm thời khi các hình thức chăm sóc tại gia đình, gia đình nhận chăm sóc thay thế không thực hiện được hoặc vì lợi ích tốt nhất của trẻ em.
(5) Cha mẹ, người chăm sóc trẻ em và trẻ em phải được cung cấp thông tin, được tham gia ý kiến với cơ quan, cá nhân có thẩm quyền trong việc ra quyết định can thiệp, hỗ trợ để bảo vệ trẻ em.
(6) Coi trọng phòng ngừa, ngăn chặn nguy cơ gây tổn hại cho trẻ em; kịp thời can thiệp, giải quyết để giảm thiểu hậu quả; tích cực hỗ trợ để phục hồi, tái hòa nhập cộng đồng cho trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt.
Trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt là các trẻ em nào?
Căn cứ Điều 10 Luật Trẻ em năm 2016 quy định trẻ em có hoàn cảnh đặc biệt bao gồm các nhóm sau đây:
- Trẻ em mồ côi cả cha và mẹ
- Trẻ em bị bỏ rơi
- Trẻ em không nơi nương tựa
- Trẻ em khuyết tật
- Trẻ em nhiễm HIV/AIDS
- Trẻ em vi phạm pháp luật
- Trẻ em nghiện ma túy
- Trẻ em phải bỏ học kiếm sống chưa hoàn thành phổ cập giáo dục trung học cơ sở
- Trẻ em bị tổn hại nghiêm trọng về thể chất và tinh thần do bị bạo lực
- Trẻ em bị bóc lột
- Trẻ em bị xâm hại tình dục
- Trẻ em bị mua bán
- Trẻ em mắc bệnh hiểm nghèo hoặc bệnh phải điều trị dài ngày thuộc hộ nghèo hoặc hộ cận nghèo
- Trẻ em di cư, trẻ em lánh nạn, tị nạn chưa xác định được cha mẹ hoặc không có người chăm sóc