Vì sao năm 1924 Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu Trung Quốc?
Nội dung chính
Vì sao năm 1924 Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu Trung Quốc?
Vì sao năm 1924 Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu, Trung Quốc? Đây là một câu hỏi mang nhiều ý nghĩa lịch sử quan trọng trong hành trình tìm đường cứu nước của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong bối cảnh phong trào cách mạng quốc tế đang có những chuyển biến mạnh mẽ, việc Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu Trung Quốc không chỉ là sự lựa chọn chiến lược mà còn phản ánh tầm nhìn xa của Người trong việc xây dựng và phát triển phong trào cách mạng Việt Nam. Vậy, vì sao năm 1924 Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu Trung Quốc?
Vào năm 1924, Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu, Trung Quốc, vì baa lý do chính sau:
- Cơ hội từ Đại hội Quốc tế Cộng sản: Sau khi tham dự Đại hội Nông dân Quốc tế và Đại hội đại biểu Quốc tế Cộng sản lần thứ 5 ở Matxcova, Nguyễn Ái Quốc đã nhận thức rõ hơn về sự cần thiết của việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam. Người nhận ra rằng chỉ có thể thực hiện cách mạng thành công thông qua việc xây dựng Đảng Cộng sản, với sự lãnh đạo của giai cấp vô sản, và điều này có thể giúp giành lại độc lập cho Việt Nam. Do đó, Người quyết định đến Trung Quốc để tìm kiếm cơ hội thực hiện mục tiêu này một cách thuận lợi.
- Phong trào cách mạng ở Quảng Châu: Trong giai đoạn này, Quảng Châu là một trung tâm cách mạng quan trọng của Trung Quốc. Đây là nơi mà Tôn Trung Sơn và Quốc dân Đảng đang tạo dựng được những bước tiến quan trọng trong cách mạng. Đặc biệt, Quảng Châu còn là nơi thu hút rất nhiều nhà cách mạng quốc tế, bao gồm các nhà hoạt động từ Việt Nam. Việc tham gia vào phong trào cách mạng tại đây giúp Nguyễn Ái Quốc vừa có thể tham gia thực tiễn cách mạng của Trung Quốc, vừa có thể thúc đẩy phong trào cách mạng Việt Nam.
- Cơ hội kết nối và lãnh đạo phong trào Việt Nam: Lúc này, nhiều thanh niên Việt Nam đã có mặt tại Quảng Châu, tham gia các tổ chức cách mạng. Nguyễn Ái Quốc quyết định đến đây để thay đổi tổ chức, giúp thanh niên Việt Nam nhận thức rõ con đường cách mạng đúng đắn, hướng họ theo chủ nghĩa Marx-Lenin và tổ chức các hoạt động đấu tranh cách mạng một cách hiệu quả.
Đây là bước ngoặt quan trọng, không chỉ đối với sự nghiệp của Nguyễn Ái Quốc mà còn đối với phong trào cách mạng Việt Nam, đánh dấu giai đoạn chuẩn bị cho việc thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam sau này.
Vì sao năm 1924 Nguyễn Ái Quốc quyết định trở về Quảng Châu Trung Quốc? (Hình từ Internet)
Nội dung cơ bản của nguyên tắc tập trung dân chủ mà Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức là gì?
Căn cứ theo quy định tại Điều 9 Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam năm 2011 về Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức theo nguyên tắc tập trung dân chủ. Nội dung cơ bản của nguyên tắc đó là:
- Cơ quan lãnh đạo các cấp của Đảng do bầu cử lập ra, thực hiện tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách.
- Cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng là Đại hội đại biểu toàn quốc. Cơ quan lãnh đạo ở mỗi cấp là đại hội đại biểu hoặc đại hội đảng viên. Giữa hai kỳ đại hội, cơ quan lãnh đạo của Đảng là Ban Chấp hành Trung ương, ở mỗi cấp là ban chấp hành đảng bộ, chi bộ (gọi tắt là cấp uỷ).
- Cấp uỷ các cấp báo cáo và chịu trách nhiệm về hoạt động của mình trước đại hội cùng cấp, trước cấp uỷ cấp trên và cấp dưới; định kỳ thông báo tình hình hoạt động của mình đến các tổ chức đảng trực thuộc, thực hiện tự phê bình và phê bình.
- Tổ chức đảng và đảng viên phải chấp hành nghị quyết của Đảng. Thiểu số phục tùng đa số, cấp dưới phục tùng cấp trên, cá nhân phục tùng tổ chức, các tổ chức trong toàn Đảng phục tùng Đại hội đại biểu toàn quốc và Ban Chấp hành Trung ương.
- Nghị quyết của các cơ quan lãnh đạo của Đảng chỉ có giá trị thi hành khi có hơn một nửa số thành viên trong cơ quan đó tán thành. Trước khi biểu quyết, mỗi thành viên được phát biểu ý kiến của mình. Đảng viên có ý kiến thuộc về thiểu số được quyền bảo lưu và báo cáo lên cấp uỷ cấp trên cho đến Đại hội đại biểu toàn quốc, song phải chấp hành nghiêm chỉnh nghị quyết, không được truyền bá ý kiến trái với nghị quyết của Đảng. Cấp uỷ có thẩm quyền nghiên cứu xem xét ý kiến đó; không phân biệt đối xử với đảng viên có ý kiến thuộc về thiểu số.
- Tổ chức đảng quyết định các vấn đề thuộc phạm vi quyền hạn của mình, song không được trái với nguyên tắc, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước và nghị quyết của cấp trên.