17:54 - 18/03/2025

Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 2025 ngắn gọn nhất

Tổng hợp 5 Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 2025 ngắn gọn nhất

Nội dung chính

    Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 2025 ngắn gọn nhất?

    Bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 số 1

    “Bạo lực học đường” tưởng chừng đơn giản nhưng lại là nỗi ám ảnh kéo dài đối với những ai từng trải qua. Tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ trở thành nạn nhân của nó, nhưng cuộc sống đôi khi không diễn ra theo cách ta mong muốn. Những ngày tháng ấy vẫn in sâu trong tâm trí tôi, như một vết sẹo không bao giờ phai mờ.

    Tôi vẫn nhớ ánh mắt khinh thường, những lời chế giễu của bạn bè. Ban đầu, đó chỉ là những câu đùa vô tình, nhưng theo thời gian, nó trở thành sự tấn công tinh thần, rồi lan sang cả bạo lực thể xác. Những lần bị xô đẩy trên hành lang, những lời đồn thổi ác ý, những tin nhắn đầy mỉa mai… tất cả khiến tôi sợ hãi mỗi khi bước chân vào lớp học. Tôi thu mình lại, tránh xa mọi người, không dám bày tỏ cảm xúc, không dám lên tiếng phản kháng. Tôi từng tự hỏi: Nếu một ngày mình biến mất, liệu có ai quan tâm không?

    Những kẻ bắt nạt có thể không nhận ra, nhưng từng lời nói, từng hành động của họ như những vết dao cứa sâu vào lòng tôi. Tôi dần đánh mất niềm tin, thậm chí hoài nghi chính giá trị bản thân. Tôi không kể với bố mẹ, vì sợ họ lo lắng. Tôi không tìm đến thầy cô, vì nghĩ rằng họ cũng chẳng thể thay đổi điều gì. Tôi cô đơn trong chính thế giới của mình, không ai hiểu được cảm giác ấy, trừ khi họ cũng từng là nạn nhân như tôi.

    Nhưng may mắn thay, tôi đã không gục ngã. Giữa những tháng ngày tăm tối, vẫn có những bàn tay chìa ra giúp tôi đứng dậy. Một người bạn đã đủ dũng cảm để bảo vệ tôi. Một thầy giáo lặng lẽ quan tâm đến sự thay đổi của tôi và trò chuyện cùng tôi. Một người thân đã kiên nhẫn lắng nghe tôi giãi bày. Những điều tưởng như nhỏ bé ấy đã giúp tôi dần tìm lại niềm tin, nhận ra rằng mình không hề đơn độc.

    Tôi bắt đầu học cách đối diện với nỗi sợ hãi. Tôi không còn im lặng chịu đựng, mà quyết định lên tiếng. Tôi hiểu rằng sự im lặng chỉ khiến kẻ bắt nạt có thêm cơ hội để tiếp tục hành động của mình. Tôi học cách mạnh mẽ, không bằng bạo lực, mà bằng sự tự tin và lòng dũng cảm. Tôi tìm đến những người có thể giúp đỡ, tham gia các hoạt động tập thể để mở rộng mối quan hệ, và từng bước thoát khỏi bóng tối mà tôi đã mắc kẹt bấy lâu nay.

    Từ trải nghiệm của chính mình, tôi hiểu rằng bạo lực học đường không phải là vấn đề của riêng ai. Nó không chỉ để lại tổn thương cho nạn nhân mà còn làm méo mó nhân cách của những kẻ bắt nạt, ảnh hưởng tiêu cực đến cả môi trường giáo dục. Để chấm dứt điều này, cần sự chung tay của tất cả mọi người – thầy cô, phụ huynh, bạn bè, và cả chính những người từng là nạn nhân. Bởi chỉ khi có sự quan tâm, lắng nghe và bảo vệ lẫn nhau, bạo lực học đường mới có thể được đẩy lùi.

    Bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 số 2

    Trường học không chỉ là nơi truyền đạt kiến thức mà còn là môi trường giúp học sinh rèn luyện nhân cách, học cách yêu thương, chia sẻ và bảo vệ lẫn nhau. Tuy nhiên, không phải lúc nào nơi đây cũng yên bình như mong đợi. Có những câu chuyện buồn về bạo lực học đường, về những học sinh chịu tổn thương từ lời nói và hành động của bạn bè. Nhưng bên cạnh đó, vẫn có những câu chuyện đẹp về lòng dũng cảm, về những con người sẵn sàng đứng lên bảo vệ công lý, ngăn chặn bạo lực để giữ gìn sự an toàn trong trường học. Và câu chuyện của tôi là một trong số đó.

    Năm tôi học lớp 8, trường tôi xảy ra một sự việc khiến cả học sinh và giáo viên lo lắng. Minh – một bạn nam trong lớp tôi – bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn. Trước đây, Minh là một người vui vẻ, hòa đồng, luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè. Nhưng dạo gần đây, cậu ấy trở nên lặng lẽ, thường cúi mặt xuống bàn, tránh giao tiếp với mọi người. Giờ ra chơi, Minh không còn tham gia các hoạt động như trước mà chỉ ngồi một mình nơi góc sân trường.

    Ban đầu, chúng tôi nghĩ rằng Minh có chuyện buồn trong gia đình nên không quá để ý. Nhưng rồi, những vết bầm tím xuất hiện trên tay cậu ấy, những lần Minh vội vã tránh mặt ai đó trong sân trường khiến tôi bắt đầu nghi ngờ rằng có điều gì đó nghiêm trọng hơn đang xảy ra.

    Một ngày nọ, tôi quyết định hỏi thẳng Minh:

    "Minh này, cậu có ổn không? Dạo này tớ thấy cậu khác lắm."

    Minh giật mình, ánh mắt lộ rõ sự sợ hãi. Cậu ấy chỉ lắc đầu và đáp nhỏ:

    "Không có gì đâu, tớ ổn."

    Nhưng rõ ràng Minh không ổn. Tôi không thể làm ngơ khi thấy một người bạn đang chịu tổn thương. Vì vậy, tôi cùng một vài người bạn thân quyết định tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.

    Và sự thật khiến chúng tôi vô cùng bất ngờ: Minh đang bị một nhóm học sinh lớp trên bắt nạt. Chúng thường chặn cậu ấy lại sau giờ tan học, ép đưa tiền hoặc sai vặt như xách cặp, mua đồ ăn. Nếu Minh từ chối, cậu ấy sẽ bị đe dọa và hành hung. Vì quá sợ hãi, Minh không dám kể với ai, chỉ âm thầm chịu đựng.

    Sau khi biết chuyện, tôi và nhóm bạn đã bàn bạc rất nhiều. Chúng tôi không thể để Minh tiếp tục bị bắt nạt, nhưng cũng không muốn hành động nông nổi khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn. Cuối cùng, chúng tôi quyết định nói chuyện với cô giáo chủ nhiệm.

    Khi biết sự việc, cô giáo rất lo lắng và lập tức báo cáo lên Ban giám hiệu nhà trường. Ngay sau đó, nhà trường đã vào cuộc. Camera an ninh được kiểm tra, giáo viên giám sát chặt chẽ hơn trong giờ ra chơi và sau giờ tan học. Những học sinh có hành vi bắt nạt Minh bị mời lên làm việc cùng phụ huynh. Sau buổi gặp gỡ, nhóm này bị xử lý kỷ luật nghiêm khắc và phải tham gia các buổi tư vấn tâm lý về hành vi bạo lực học đường.

    Về phía Minh, cậu ấy được nhà trường bảo vệ và động viên tinh thần. Chúng tôi cũng không rời xa Minh, luôn ở bên cạnh giúp cậu ấy lấy lại sự tự tin. Dần dần, Minh trở lại là một cậu bạn vui vẻ như trước kia.

    Từ câu chuyện của Minh, tôi nhận ra rằng bạo lực học đường có thể xảy ra ở bất kỳ đâu, với bất kỳ ai, nhưng nếu tất cả cùng chung tay, chúng ta có thể ngăn chặn và đẩy lùi nó. Để giữ gìn môi trường học đường an toàn, cần có sự phối hợp giữa nhà trường, giáo viên, phụ huynh và chính học sinh. Quan trọng nhất, chúng ta không nên im lặng trước bất kỳ hành vi bắt nạt nào. Bởi lẽ, chỉ khi dũng cảm lên tiếng, công lý mới được thực thi và những người yếu thế mới thực sự được bảo vệ.

    Bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 số 3

    Những tin tức về trẻ em dưới 14 tuổi bị ép đi ăn xin và lao động vất vả ngoài đường khiến tôi không khỏi xót xa. Đó không chỉ là nỗi đau của những đứa trẻ vô tội mà còn là sự bất lực và phẫn nộ khi chứng kiến một thực trạng đầy bất công. Tuổi thơ đáng lẽ phải được bảo vệ, yêu thương, nhưng lại bị vùi dập bởi hoàn cảnh khắc nghiệt, bởi sự thờ ơ của xã hội.

    Tôi cảm thấy giận dữ trước sự bất công khi những đứa trẻ này không nhận được sự bảo vệ cần thiết. Hệ thống xã hội dường như chưa đủ mạnh để ngăn chặn nạn bóc lột lao động trẻ em và tình trạng bị lạm dụng, bỏ rơi. Cảm giác vô lực khi không thể trực tiếp giúp đỡ những đứa trẻ ấy khiến tôi càng thêm trăn trở.

    Tuy nhiên, chúng ta không thể chỉ đứng nhìn. Đã đến lúc hành động để mang đến một tương lai tốt đẹp hơn cho những trẻ em bất hạnh. Một số giải pháp cần được thực hiện để cải thiện tình trạng này:

    Tăng cường giáo dục và tạo việc làm cho người lớn: Khi người lớn có công việc ổn định, họ sẽ không còn bị đẩy vào cảnh túng quẫn, buộc phải cho con cái lao động sớm. Các chương trình đào tạo nghề và hỗ trợ việc làm sẽ giúp giảm áp lực kinh tế, từ đó hạn chế tình trạng trẻ em bị bóc lột sức lao động.

    Đảm bảo giáo dục cho trẻ em: Trẻ em cần được đến trường thay vì phải lang thang ngoài đường kiếm sống. Cung cấp giáo dục miễn phí, an toàn và chất lượng sẽ giúp các em có cơ hội xây dựng tương lai tốt hơn, không bị mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn của nghèo đói và lao động sớm.

    Xây dựng các chương trình hỗ trợ và bảo vệ trẻ em: Các tổ chức xã hội và chính phủ cần chung tay phát triển những chương trình bảo vệ trẻ em khỏi tình trạng bị bóc lột. Cung cấp nơi ở, thực phẩm, dịch vụ y tế và hỗ trợ tâm lý sẽ giúp các em có một môi trường phát triển an toàn hơn.

    Cải thiện chính sách và tăng cường thực thi pháp luật: Việc sử dụng lao động trẻ em và ép trẻ đi ăn xin cần bị xử lý nghiêm minh. Các chính sách bảo vệ trẻ em cần được thực hiện triệt để, cùng với các biện pháp kiểm soát chặt chẽ hơn để đảm bảo không còn trẻ em nào bị bỏ rơi trong sự thờ ơ của xã hội.

    Bảo vệ trẻ em không chỉ là trách nhiệm của riêng ai mà là nghĩa vụ chung của toàn xã hội. Mỗi người trong chúng ta, dù nhỏ bé đến đâu, đều có thể góp phần tạo ra sự thay đổi – từ việc nâng cao nhận thức, lên tiếng vì quyền lợi trẻ em, đến việc ủng hộ các chương trình hỗ trợ. Chỉ khi tất cả cùng chung tay, chúng ta mới có thể đảm bảo rằng mỗi đứa trẻ đều được sống trong một môi trường an toàn, hạnh phúc và tràn đầy yêu thương.

    Bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 số 4

    Trường học – với tôi, đó không chỉ là nơi tiếp nhận tri thức, mà còn là một ngôi nhà thứ hai, nơi ta gắn bó, trưởng thành cùng thầy cô và bạn bè. Nhưng thật đau lòng khi nơi vốn dĩ phải tràn ngập tình yêu thương ấy, lại có những góc tối mà đôi khi người trong cuộc không đủ can đảm để nói ra. Bạo lực học đường – hai từ ngắn ngủi nhưng chứa đựng bao nhiêu nỗi đau, nước mắt và những tổn thương kéo dài không chỉ trên da thịt mà còn hằn sâu trong tâm hồn.

    Tôi vẫn còn nhớ câu chuyện về một nữ sinh 17 tuổi tại Nghệ An vào tháng 4 năm 2023. Em vốn là một học sinh giỏi, tràn đầy ước mơ và hoài bão. Nhưng rồi, những ánh mắt dèm pha, những lời đàm tiếu ác ý và sự cô lập của bạn bè đã biến em thành một nạn nhân trong chính ngôi trường của mình. Cô gái nhỏ ấy từng nói với mẹ rằng em không muốn đến trường nữa, rằng em sợ. Và rồi, em rời bỏ cuộc đời này, để lại nỗi đau khôn nguôi cho gia đình, thầy cô, những người yêu thương em thật lòng.

    Bạo lực học đường không chỉ là những cú đấm, những cú đá hay những vết bầm tím trên cơ thể. Nó còn là những lời nói cay độc, những ánh mắt xem thường, những tin đồn vô căn cứ, và cả những dòng bình luận ác ý trên mạng xã hội. Một câu nói tưởng như vô tình lại có thể trở thành nhát dao cứa vào tâm hồn một ai đó. Một trò đùa tưởng chừng vô hại có thể đẩy một người vào tận cùng tuyệt vọng. Và chúng ta – những người chứng kiến – đôi khi chỉ chọn cách im lặng.

    Vậy điều gì đã khiến bạo lực học đường trở nên phổ biến như vậy? Là do sự đố kị, lòng ích kỷ, hay đơn giản chỉ vì sự vô tâm? Một ánh nhìn không vừa mắt, một câu nói vô tình, một sự khác biệt nhỏ cũng có thể trở thành cái cớ để một ai đó trở thành nạn nhân. Có những bạn chọn cách im lặng, chịu đựng, hy vọng rằng mọi chuyện rồi sẽ qua đi. Nhưng sự im lặng chỉ khiến kẻ bắt nạt mạnh mẽ hơn, khiến nỗi đau kéo dài và vết thương ngày một sâu hơn.

    Những hậu quả mà bạo lực học đường để lại thật khủng khiếp. Không phải ai cũng đủ mạnh mẽ để vượt qua nó như một bài học trưởng thành. Có những người chọn cách khép mình lại, mất đi niềm tin vào bản thân, vào cuộc sống. Có những người mang theo nỗi ám ảnh cả đời. Và đáng sợ hơn cả, có những người đã chọn cách kết thúc mọi thứ chỉ vì họ không tìm được một lối thoát.

    Nhưng chúng ta không thể chỉ dừng lại ở nỗi đau. Chúng ta cần hành động. Nhà trường không thể chỉ xử lý khi mọi chuyện đã đi quá xa. Phụ huynh không thể chỉ nhận ra vấn đề khi con mình đã tổn thương quá nhiều. Bạn bè không thể cứ mãi chọn cách im lặng, vì sự im lặng chính là đồng lõa. Mỗi người trong chúng ta đều có trách nhiệm lên tiếng, bảo vệ những ai đang bị tổn thương. Bởi chỉ khi có sự yêu thương, sẻ chia và dũng cảm đối mặt với cái sai, chúng ta mới có thể thực sự chấm dứt bạo lực học đường.

    Có lẽ sẽ mất rất lâu để xóa bỏ hoàn toàn bóng ma ấy, nhưng chỉ cần mỗi người đều góp một chút nỗ lực, thì ngôi trường sẽ mãi mãi là một nơi tràn ngập yêu thương, nơi mà mỗi học sinh đều cảm thấy an toàn, đều được là chính mình mà không phải sợ hãi.

    Bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 số 5

    Trường học là nơi ta bước vào những năm tháng thanh xuân tươi đẹp, là nơi chứa đựng tiếng cười, những tình bạn chân thành, những bài học đáng nhớ. Nhưng đâu đó, trong những hành lang, sân trường, có những giọt nước mắt rơi lặng lẽ, có những nỗi sợ hãi chẳng ai thấu hiểu. Bạo lực học đường – một vết thương âm ỉ, đôi khi không để lại vết bầm, nhưng đau đớn đến tận cùng.

    Tôi đã từng chứng kiến một người bạn bị cô lập chỉ vì bạn ấy không giống mọi người. Một người trầm lặng, thích đọc sách, không hòa đồng theo những trò đùa vô nghĩa. Chỉ vì sự khác biệt ấy, cậu ấy trở thành mục tiêu. Ban đầu chỉ là những lời trêu chọc, rồi những lời đồn đoán ác ý, những tin nhắn nặc danh đầy giễu cợt. Dần dần, chẳng ai muốn nói chuyện với cậu ấy nữa. Cậu ấy dần thu mình, những vết thương vô hình hằn sâu trong đôi mắt. Tôi muốn giúp, nhưng tôi đã chần chừ, tôi đã im lặng, và sự im lặng ấy khiến tôi mãi mãi hối hận.

    Bạo lực học đường không chỉ xuất hiện dưới hình thức bạo lực thể chất. Nó có thể là những lời nói tưởng chừng vô hại nhưng lại mang sức công phá mạnh mẽ. Một câu nói “Cậu chẳng làm được gì đâu”, một ánh nhìn coi thường, một sự đùa cợt thiếu suy nghĩ cũng có thể trở thành nỗi đau đeo bám ai đó cả đời. Và khi những nỗi đau ấy dồn nén đến cực hạn, khi không còn ai ở bên để cứu vớt, những bi kịch lại xảy ra.

    Có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến bạo lực học đường. Một phần do sự phát triển tâm lý chưa hoàn thiện của lứa tuổi học sinh, một phần do ảnh hưởng từ gia đình, môi trường sống. Nhưng sâu xa hơn, nó xuất phát từ sự thiếu thấu hiểu, sự vô tâm của những người xung quanh. Chỉ khi ta đặt mình vào vị trí của người bị tổn thương, ta mới hiểu rằng một lời nói có thể làm ai đó mất ngủ cả đêm, một hành động tưởng chừng nhỏ bé có thể khiến ai đó mất hết niềm tin vào bản thân.

    Hậu quả của bạo lực học đường không chỉ dừng lại ở một nạn nhân. Nó tạo ra một môi trường đầy căng thẳng, nơi mà ai cũng có thể trở thành mục tiêu tiếp theo. Những kẻ bắt nạt không chỉ làm hại người khác mà còn đang hủy hoại chính mình, khiến bản thân trở nên vô cảm, tàn nhẫn. Còn những người chứng kiến nhưng không lên tiếng, họ đang gián tiếp để lại một khoảng trống vô hình cho cái ác tiếp tục tồn tại.

    Vậy chúng ta có thể làm gì?

    Trước tiên, hãy lên tiếng. Đừng im lặng trước bạo lực. Nếu thấy ai đó bị tổn thương, hãy đứng lên bảo vệ họ. Nếu bản thân bị bắt nạt, hãy tìm sự giúp đỡ từ thầy cô, gia đình. Nhà trường cần có những biện pháp xử lý nghiêm khắc hơn, không để bạo lực trở thành một điều bình thường. Phụ huynh cần quan tâm con cái nhiều hơn, lắng nghe nhiều hơn. Và hơn hết, mỗi người trong chúng ta hãy học cách yêu thương, học cách thấu hiểu trước khi phán xét một ai đó.

    Chỉ khi biết trân trọng nhau, biết đứng lên vì lẽ phải, chúng ta mới có thể chấm dứt bạo lực học đường. Và khi đó, ngôi trường sẽ mãi là nơi ấm áp, nơi ta có thể mỉm cười mà không phải sợ hãi.

    Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 2025 ngắn gọn nhất

    Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 2025 ngắn gọn nhất (Hình từ Internet)

    Học sinh cần làm gì để phòng chống bạo lực học đường?

    Căn cứ khoản 5 Điều 2 Nghị định 80/2017/NĐ-CP giải thích bạo lực học đường là hành vi hành hạ, ngược đãi, đánh đập; xâm hại thân thể, sức khỏe; lăng mạ, xúc phạm danh dự, nhân phẩm; cô lập, xua đuổi và các hành vi cố ý khác gây tổn hại về thể chất, tinh thần của người học xảy ra trong cơ sở giáo dục hoặc lớp độc lập.

    ​Bạo lực học đường là một vấn đề nghiêm trọng ảnh hưởng đến môi trường giáo dục và sự phát triển toàn diện của học sinh. Là học sinh, chúng ta có thể thực hiện các biện pháp sau để phòng chống bạo lực học đường:​

    - Rèn luyện kỹ năng sống và ứng xử văn minh: Tích cực tham gia các hoạt động ngoại khóa, câu lạc bộ để phát triển kỹ năng giao tiếp, giải quyết mâu thuẫn và kiềm chế cảm xúc. Đồng thời, luôn tôn trọng thầy cô và hòa đồng với bạn bè.

    - Chấp hành nội quy trường lớp: Tuân thủ các quy định của nhà trường và lớp học, góp phần duy trì môi trường học tập an toàn và lành mạnh. ​

    - Tránh xa các hành vi và nội dung bạo lực: Hạn chế tiếp xúc với phim ảnh, trò chơi có nội dung bạo lực và các tệ nạn xã hội, từ đó giảm nguy cơ bị ảnh hưởng tiêu cực. ​

    - Báo cáo khi phát hiện bạo lực: Nếu chứng kiến hoặc trở thành nạn nhân của bạo lực học đường, hãy thông báo ngay cho giáo viên, phụ huynh hoặc cơ quan có thẩm quyền để được hỗ trợ kịp thời. ​

    - Hỗ trợ và bảo vệ bạn bè: Chủ động giúp đỡ những bạn có dấu hiệu bị bạo lực, tạo cảm giác an toàn và đoàn kết trong tập thể. ​

    Bằng việc thực hiện những hành động trên, mỗi học sinh sẽ góp phần xây dựng một môi trường học đường an toàn, thân thiện và không có bạo lực.

    Các biện pháp phòng ngừa bạo lực học đường được quy định như thế nào?

    Căn cứ khoản 1 Điều 6 Nghị định 80/2017/NĐ-CP quy định các biện pháp phòng ngừa bạo lực học đường gồm:

    - Tuyên truyền, phổ biến nâng cao nhận thức của người học, cán bộ quản lý, giáo viên, nhân viên trong cơ sở giáo dục, gia đình người học và cộng đồng về mối nguy hiểm và hậu quả của bạo lực học đường; về trách nhiệm phát hiện, thông báo, tố giác hành vi bạo lực học đường; ngăn ngừa và can thiệp kịp thời đối với các hành vi bạo lực học đường phù hợp với khả năng của bản thân;

    - Giáo dục, trang bị kiến thức, kỹ năng về phòng, chống xâm hại người học; phòng, chống bạo lực học đường; bạo lực trẻ em trên môi trường mạng cho người học, cán bộ quản lý, nhà giáo, nhân viên của cơ sở giáo dục và gia đình người học; giáo dục, tư vấn kiến thức, kỹ năng tự bảo vệ cho người học;

    - Công khai kế hoạch phòng, chống bạo lực học đường và các kênh tiếp nhận thông tin, tố giác về bạo lực học đường;

    - Tổ chức kiểm tra, giám sát, thu thập và xử lý thông tin liên quan đến bạo lực học đường;

    - Thực hiện các phương pháp giáo dục tích cực, không bạo lực đối với người học.

    Nguyễn Thị Thương Huyền
    Từ khóa
    Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học Phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em Bạo lực học đường Lao động trẻ em Mẫu bài thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học ngắn gọn nhất Phòng chống bạo lực học đường Mẫu bài phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em Thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học
    168