5+ bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình lớp 7 hay nhất
Nội dung chính
5+ bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình lớp 7 hay nhất
Bài 1: Viết bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình - Mẹ
Mẹ - một tiếng gọi thiêng liêng và cao quý nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đối với tôi, mẹ không chỉ là người đã sinh ra tôi, nuôi dưỡng tôi khôn lớn mà còn là người thầy đầu tiên dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Mỗi khi nghĩ về mẹ, trong tôi luôn dâng trào những cảm xúc yêu thương và biết ơn sâu sắc. Mẹ là người mà tôi kính yêu và trân trọng nhất trên đời này.
Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng với tôi, mẹ vẫn đẹp nhất trên đời. Mái tóc dài đen nhánh của mẹ giờ đây đã lấm tấm vài sợi bạc do những tháng ngày vất vả lo toan cho gia đình. Đôi bàn tay mẹ gầy gò, những vết chai sần là minh chứng cho biết bao năm tháng làm lụng vất vả để chăm lo cho tôi. Nhưng dù có cực nhọc đến đâu, mẹ vẫn luôn dành cho tôi nụ cười dịu dàng và ánh mắt trìu mến.
Mẹ tôi không cao sang, giàu có nhưng lại có một tấm lòng bao dung và nhân hậu. Mẹ luôn ân cần, yêu thương gia đình bằng tất cả trái tim mình. Dù có mệt mỏi đến đâu, mẹ vẫn không bao giờ than vãn. Mẹ luôn dạy tôi cách sống hiền lành, biết yêu thương và quan tâm đến mọi người. Đối với tôi, mẹ chính là hình mẫu của một người phụ nữ tuyệt vời nhất.
Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị, luôn chăm chỉ làm việc để chăm lo cho gia đình. Tôi nhớ những ngày mùa đông lạnh giá, mẹ thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Mẹ luôn là người ra khỏi nhà sớm nhất và trở về muộn nhất. Sau một ngày dài làm việc vất vả, mẹ vẫn dành thời gian để dạy dỗ tôi học bài, lắng nghe tôi kể những chuyện vui buồn ở trường.
Có những lần tôi ốm, mẹ lo lắng đến mức thức trắng đêm để chăm sóc tôi. Nhìn ánh mắt mẹ đầy sự quan tâm và yêu thương, tôi hiểu rằng mẹ luôn đặt tôi lên trên hết. Dù mẹ có mệt mỏi thế nào, mẹ vẫn luôn cố gắng mang đến cho tôi những điều tốt đẹp nhất.
Tôi nhớ có lần mình bị điểm kém, sợ mẹ trách mắng nhưng mẹ chỉ nhẹ nhàng an ủi: "Không sao đâu con, chỉ cần con cố gắng hơn là được." Chính những lời động viên ấy đã tiếp thêm sức mạnh để tôi không ngừng phấn đấu trong học tập.
Tình yêu thương của mẹ dành cho tôi rộng lớn như biển cả, ấm áp như ánh mặt trời. Tôi cảm thấy may mắn vì được làm con của mẹ, được mẹ yêu thương và chăm sóc mỗi ngày. Mỗi khi thấy mẹ vất vả, tôi chỉ mong sao có thể lớn nhanh hơn để giúp mẹ gánh vác bớt những lo toan trong cuộc sống.
Mẹ đã hy sinh rất nhiều để dành cho tôi những điều tốt đẹp nhất. Tôi tự nhủ rằng mình phải cố gắng học tập thật tốt, trở thành một người con ngoan để không phụ lòng mẹ. Tôi muốn dành thật nhiều thời gian ở bên mẹ, yêu thương mẹ nhiều hơn và luôn làm mẹ tự hào.
Mẹ là món quà quý giá nhất mà cuộc đời ban tặng cho tôi. Dù sau này có lớn khôn, có đi đến đâu, tôi vẫn luôn nhớ về vòng tay ấm áp của mẹ, nhớ những lời dạy bảo ân cần mà mẹ dành cho tôi. Tôi chỉ mong mẹ luôn khỏe mạnh để có thể mãi bên tôi. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!
Bài 2: Viết bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình - Ba
Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có một người thân yêu mà mình kính trọng và biết ơn. Với tôi, đó chính là ba – người đàn ông mạnh mẽ, trầm lặng nhưng luôn dành cho tôi tình yêu thương vô bờ bến. Ba không chỉ là chỗ dựa vững chắc mà còn là người thầy, người bạn đồng hành cùng tôi trên mỗi chặng đường trưởng thành. Nhắc đến ba, trong tôi trào dâng bao nhiêu cảm xúc khó tả, vừa yêu thương, vừa kính phục.
Ba tôi không phải là người cao lớn, nhưng trong mắt tôi, ba luôn vững chãi như một bức tường thành. Những năm tháng vất vả đã in dấu lên dáng hình ba, đôi bàn tay chai sạn, làn da rám nắng và những sợi tóc bạc dần theo năm tháng. Nhưng dẫu cho thời gian có làm thay đổi dáng vẻ bên ngoài, thì tình yêu thương và sự hy sinh ba dành cho gia đình vẫn mãi không phai nhạt.
Ba tôi là người trầm tính, ít khi nói những lời hoa mỹ, nhưng từng hành động của ba đều chất chứa sự quan tâm. Ba không bao giờ thể hiện tình cảm một cách rõ ràng, nhưng tôi luôn cảm nhận được tình yêu thương ấm áp qua từng cử chỉ nhỏ. Chỉ cần một cái xoa đầu nhẹ, một cái nhìn trìu mến, tôi đã hiểu rằng ba thương tôi biết bao nhiêu.
Ba tôi là người đàn ông của gia đình. Mỗi ngày, ba dậy từ rất sớm, lo toan công việc, gánh vác trách nhiệm để đem lại cuộc sống tốt hơn cho mẹ con tôi. Những ngày mưa hay nắng, dù mệt nhọc hay đau ốm, ba vẫn không một lời than vãn, vẫn cần mẫn làm việc với mong muốn gia đình được đủ đầy.
Tôi nhớ có những lần ba trở về nhà với chiếc áo ướt đẫm mồ hôi, đôi chân mỏi mệt nhưng vẫn mỉm cười, hỏi han tôi về bài vở. Có những ngày tôi đi học về muộn, ba lặng lẽ đứng trước cổng đợi tôi, để rồi khi thấy tôi an toàn, ba mới yên tâm quay vào nhà. Đó là những khoảnh khắc mà tôi nhận ra tình yêu của ba dành cho tôi không cần phải nói ra bằng lời, mà luôn hiện hữu trong từng hành động giản dị nhưng đầy ý nghĩa.
Tôi nhớ mãi một lần tôi bị ốm nặng, ba đã lo lắng đến mức thức trắng cả đêm để chăm sóc tôi. Dù là người ít nói, nhưng ánh mắt ba lúc đó chứa đầy sự xót xa và yêu thương. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy, tôi đã hiểu rằng dù có chuyện gì xảy ra, ba vẫn sẽ luôn ở bên tôi, bảo vệ tôi bằng tất cả những gì ba có.
Ba không chỉ là người nuôi dưỡng tôi lớn lên, mà còn là người dạy dỗ tôi cách sống tử tế, kiên nhẫn và mạnh mẽ. Những bài học của ba không phải là những lời giáo huấn nghiêm khắc, mà là những hành động chân thành, những câu chuyện giản dị nhưng thấm thía.
Mỗi khi thấy ba vất vả, tôi chỉ mong mình có thể lớn nhanh hơn, để có thể giúp ba san sẻ gánh nặng, để ba không phải lo lắng nhiều nữa. Tôi tự nhủ phải học tập thật tốt, trở thành một người con hiếu thảo, một người có ích để ba có thể tự hào về tôi.
Dù sau này tôi có đi xa đến đâu, trưởng thành và có cuộc sống riêng, tôi vẫn mãi không quên tình yêu thương và những hy sinh thầm lặng của ba.
Ba là người đàn ông vĩ đại nhất trong lòng tôi. Dù thời gian có trôi đi, dù tôi có lớn lên như thế nào, tình yêu và sự kính trọng dành cho ba vẫn sẽ mãi không thay đổi. Tôi chỉ mong ba luôn khỏe mạnh, luôn vui vẻ, để tôi có thể bù đắp phần nào những gì ba đã hy sinh cho tôi suốt những năm tháng qua. Ba ơi, con yêu ba rất nhiều!
Bài 3: Viết bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình lớp 7 - Bà
Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng có một người thân mà mình vô cùng yêu quý. Với tôi, đó chính là bà – người đã dành cả cuộc đời để yêu thương, che chở và dạy dỗ tôi những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Bà không chỉ là người bà hiền hậu mà còn là một phần ký ức tuổi thơ tôi, nơi tôi tìm về những kỷ niệm ấm áp nhất.
Bà tôi đã ngoài bảy mươi, dáng người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Mái tóc bà giờ đã bạc trắng, là dấu vết của năm tháng vất vả và những lo toan không ngừng nghỉ cho con cháu. Đôi mắt bà hiền từ, mỗi khi nhìn tôi lại ánh lên sự yêu thương vô bờ bến. Những nếp nhăn trên gương mặt bà như minh chứng cho biết bao năm tháng hy sinh, nhưng với tôi, bà vẫn đẹp nhất thế gian.
Bà là người phụ nữ hiền hậu và bao dung. Dù cuộc sống có khó khăn, bà vẫn luôn lạc quan, luôn nở nụ cười ấm áp. Bà sống giản dị, không bao giờ đòi hỏi gì cho bản thân mà chỉ quan tâm đến con cháu. Mỗi khi tôi làm sai điều gì, bà không mắng mỏ mà nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp tôi hiểu ra lỗi lầm và sửa sai. Chính sự dịu dàng ấy khiến tôi càng thêm kính yêu bà hơn.
Tuổi thơ tôi gắn liền với bà, với những buổi trưa hè nghe bà kể chuyện cổ tích, với những món ăn giản dị nhưng đậm đà hương vị tình thương. Tôi vẫn nhớ mãi hương vị của bát chè đậu xanh bà nấu, mùi thơm của những chiếc bánh bà làm mỗi dịp Tết đến. Những điều ấy không chỉ là kỷ niệm, mà còn là hạnh phúc, là tình yêu thương mà bà dành cho tôi.
Mỗi khi tôi ốm, bà là người lo lắng nhất, thức suốt đêm để chăm sóc, xoa dầu cho tôi. Tôi nhớ có lần tôi bị sốt cao, bà đã ngồi cạnh giường, nắm lấy tay tôi và liên tục cầu mong tôi mau khỏe lại. Dù đã lớn, nhưng mỗi khi mệt mỏi hay buồn bã, chỉ cần có bà bên cạnh, tôi lại thấy bình yên hơn bao giờ hết.
Bà không chỉ là người yêu thương tôi nhất, mà còn là người dạy tôi biết yêu thương, biết trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Nhìn thấy bà ngày càng già đi, tôi chỉ mong bà luôn khỏe mạnh, sống thật lâu để tôi có thể ở bên bà, yêu thương và chăm sóc bà nhiều hơn.
Tôi luôn tự nhủ phải sống thật tốt, trở thành một người con, người cháu hiếu thảo để không phụ lòng bà. Những bài học mà bà dạy sẽ mãi là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, giúp tôi trưởng thành hơn, biết yêu thương và sẻ chia nhiều hơn.
Bà là người tôi yêu thương và kính trọng nhất. Những năm tháng tuổi thơ bên bà là những kỷ niệm đẹp nhất mà tôi luôn trân quý. Tôi chỉ mong bà mãi khỏe mạnh, mãi ở bên tôi để tôi có thể yêu thương và chăm sóc bà như cách bà đã dành tình yêu thương vô điều kiện cho tôi.
Bài 4: Viết bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình - Ông
Mỗi người đều có một người thân mà họ yêu thương và kính trọng nhất. Với tôi, đó là ông – người đã dành cả cuộc đời để chăm sóc, dạy dỗ và yêu thương tôi vô điều kiện. Ông không chỉ là người kể cho tôi nghe những câu chuyện thú vị mà còn là người dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Nhắc đến ông, trong tôi luôn tràn đầy tình cảm yêu thương và sự kính phục.
Ông tôi năm nay đã ngoài bảy mươi, mái tóc bạc trắng và dáng người đã không còn nhanh nhẹn như trước. Nhưng trong mắt tôi, ông vẫn đầy phong độ và mạnh mẽ như ngày nào. Đôi mắt ông hiền từ, chứa đựng sự từng trải của một người đã đi qua biết bao thăng trầm trong cuộc sống. Giọng nói trầm ấm của ông luôn khiến tôi cảm thấy an toàn và ấm áp.
Ông là một người rất nghiêm khắc nhưng cũng đầy tình thương. Ông luôn dạy tôi phải biết tôn trọng người khác, sống trung thực và luôn cố gắng trong học tập. Dù đôi khi tôi mắc lỗi, ông không bao giờ trách mắng nặng lời mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp tôi hiểu ra vấn đề và sửa sai. Với tôi, ông không chỉ là người ông kính yêu mà còn là một tấm gương sáng để tôi học tập.
Tuổi thơ của tôi gắn liền với những ngày hè về quê, cùng ông ra vườn hái trái cây, nghe ông kể chuyện về những ngày tháng tuổi trẻ của mình. Ông có thể kể mãi không chán về những câu chuyện lịch sử, về những bài học làm người mà tôi vẫn còn ghi nhớ đến tận bây giờ.
Tôi nhớ những buổi chiều ngồi bên ông, nghe ông kể chuyện cổ tích, những câu chuyện ngày xưa của làng quê. Mỗi lời kể của ông không chỉ là những kỷ niệm mà còn là bài học về lòng nhân hậu, về sự kiên trì và ý chí vươn lên trong cuộc sống.
Có lần tôi bị điểm kém, lo lắng không dám nói với ba mẹ, nhưng khi tâm sự với ông, ông chỉ xoa đầu tôi và nói: "Thất bại không quan trọng, quan trọng là con có cố gắng sau đó hay không." Những lời động viên của ông khiến tôi có thêm động lực để cố gắng hơn mỗi ngày.
Ông đã dành cả đời để yêu thương con cháu, hy sinh thầm lặng mà chưa bao giờ đòi hỏi điều gì. Mỗi lần nhìn thấy mái tóc bạc trắng của ông, tôi chỉ mong ông luôn khỏe mạnh, sống thật lâu để tôi có thể ở bên chăm sóc và yêu thương ông nhiều hơn.
Tôi biết, rồi một ngày, tôi sẽ lớn lên và có những hành trình riêng, nhưng hình bóng ông sẽ luôn là một phần trong trái tim tôi. Những bài học ông dạy, những câu chuyện ông kể sẽ mãi theo tôi trên mỗi bước đường đời.
Ông là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi, là người tôi kính trọng và yêu thương nhất. Tôi chỉ mong ông mãi khỏe mạnh, mãi bên tôi để tôi có thể báo đáp phần nào tình thương mà ông đã dành cho tôi suốt những năm tháng qua.
Bài 5: Viết bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình - Anh/chị
Trong gia đình, mỗi người đều có một vị trí quan trọng, mang đến cho tôi những yêu thương và kỷ niệm đáng nhớ. Nếu ba mẹ là người dạy dỗ, bảo ban tôi từ những điều lớn lao, thì anh/chị lại là người gần gũi, đồng hành cùng tôi trên từng chặng đường trưởng thành. Anh/chị không chỉ là người thân trong gia đình, mà còn giống như một người bạn, một người thầy dạy tôi biết cách yêu thương, chia sẻ và mạnh mẽ hơn trong cuộc sống.
Anh/chị tôi là người luôn mang đến cho tôi cảm giác ấm áp và tin tưởng. Dù không phải là người hoàn hảo nhất, nhưng đối với tôi, anh/chị luôn đặc biệt theo cách riêng. Anh/chị không chỉ là người biết lắng nghe mà còn luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn.
Anh/chị có dáng người cao ráo, khuôn mặt hiền lành và đôi mắt lúc nào cũng đầy sự quan tâm. Nụ cười của anh/chị luôn khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, bởi mỗi lần tôi buồn, anh/chị đều tìm cách động viên, an ủi, giúp tôi lấy lại tinh thần. Cái nắm tay ấm áp, cái xoa đầu đầy yêu thương của anh/chị khiến tôi hiểu rằng mình luôn có một người đồng hành trong cuộc sống.
Tuổi thơ của tôi gắn liền với hình bóng của anh/chị. Tôi vẫn nhớ những ngày thơ bé, khi tôi còn vụng về và nhút nhát, anh/chị luôn là người dạy tôi cách đi xe đạp, dắt tôi đi chơi và bảo vệ tôi khỏi những trò nghịch ngợm của lũ trẻ hàng xóm.
Tôi nhớ những buổi tối hai anh em/chị em cùng nhau học bài, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện thường ngày. Có những lần tôi bị điểm kém, tôi lo lắng không dám nói với ba mẹ, nhưng anh/chị chỉ nhẹ nhàng bảo: “Không sao đâu, lần sau cố gắng hơn là được.” Những lời nói ấy như tiếp thêm động lực để tôi không ngừng phấn đấu.
Những ngày tôi ốm, anh/chị luôn là người chăm sóc, lo lắng, mang cho tôi từng ly nước, từng viên thuốc, dù ngoài mặt đôi khi tỏ ra lạnh lùng. Nhưng tôi biết, tận sâu trong lòng, anh/chị vẫn luôn yêu thương và quan tâm tôi bằng cách riêng của mình.
Dù đôi khi có những lúc tranh cãi, giận hờn, nhưng tôi hiểu rằng giữa tôi và anh/chị luôn có một sợi dây gắn kết đặc biệt. Không cần nói ra nhiều, chỉ cần một ánh mắt, một cử chỉ nhỏ cũng đủ để tôi cảm nhận được tình cảm mà anh/chị dành cho tôi.
Tôi biết rằng, có anh/chị bên cạnh là một điều may mắn. Anh/chị đã dạy tôi cách đối mặt với khó khăn, cách yêu thương và bao dung với mọi người. Tôi thầm biết ơn vì những gì anh/chị đã làm cho tôi, dù có thể chưa bao giờ nói ra thành lời.
Anh/chị không chỉ là một người thân, mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Dù sau này tôi có lớn lên, có đi xa đến đâu, tôi vẫn sẽ luôn nhớ về những kỷ niệm tươi đẹp, về người đã cùng tôi trưởng thành. Tôi chỉ mong anh/chị luôn vui vẻ, hạnh phúc và mãi mãi là người anh/chị tuyệt vời nhất trong lòng tôi.
Bài 6: Viết bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình - Em
Gia đình là nơi tràn đầy yêu thương, là chốn bình yên nhất trong cuộc đời mỗi người. Trong tổ ấm ấy, em tôi là một món quà quý giá mà cuộc sống đã ban tặng cho tôi. Dù đôi lúc có những lúc giận dỗi hay tranh cãi, nhưng đối với tôi, em vẫn luôn là người mà tôi yêu thương và muốn bảo vệ nhất.
Em tôi là một đứa trẻ hiếu động, lúc nào cũng ríu rít như chú chim nhỏ trong nhà. Em có đôi mắt to tròn, ánh lên sự hồn nhiên và tinh nghịch. Mái tóc mềm, đôi má bầu bĩnh và nụ cười rạng rỡ của em luôn khiến cả nhà vui vẻ.
Em là người lan tỏa niềm vui, tiếng cười đến mọi người xung quanh. Những lúc em cười khanh khách khi xem một bộ phim hoạt hình hay đơn giản là thích thú khi được tôi cõng trên lưng, tôi đều cảm nhận được sự hạnh phúc giản đơn nhưng vô cùng quý giá.
Tuy nhiên, đôi khi em cũng rất bướng bỉnh, cố chấp không chịu nghe lời. Những lúc như vậy, tôi vừa bực vừa buồn cười vì sự "cứng đầu" trẻ con ấy. Nhưng rồi, chỉ cần tôi ôm em vào lòng, vỗ nhẹ lưng, em sẽ tự động ngoan ngoãn và thủ thỉ: "Anh/chị đừng giận em nữa nhé!" Chỉ một câu nói ấy thôi cũng đủ làm tôi xua tan mọi bực dọc trong lòng.
Từ khi có em, tuổi thơ của tôi trở nên sinh động hơn bao giờ hết. Tôi vẫn nhớ những ngày em chập chững tập đi, đôi chân nhỏ bé loạng choạng, rồi ngã vào lòng tôi, cười toe toét. Những lần hai anh/chị em cùng nhau chơi đùa, chạy nhảy khắp sân nhà, hay những đêm em ôm chặt tôi, thủ thỉ kể những câu chuyện ngây ngô – tất cả đều trở thành những kỷ niệm đẹp không thể nào quên.
Có lần tôi bận làm bài tập, em cứ chạy vào phòng quấy phá, rủ tôi chơi cùng. Tôi bực mình quát lên, em sợ hãi, đôi mắt long lanh như sắp khóc. Chỉ đến khi em rón rén lại gần, lí nhí nói: “Anh/chị ơi, em xin lỗi, em chỉ muốn chơi với anh/chị thôi…” tôi mới thấy lòng mình dịu lại, rồi kéo em lại ôm vào lòng. Những khoảnh khắc như thế khiến tôi hiểu rằng, dù đôi khi có cáu giận, có tranh cãi, nhưng tình yêu thương vẫn luôn tồn tại.
Tôi biết rằng, em còn nhỏ, còn nhiều điều phải học hỏi, và tôi chính là người sẽ dạy em cách lớn lên trong tình yêu thương và sự vững vàng. Dù đôi khi em có làm tôi phiền lòng, nhưng tôi luôn tự nhắc mình phải kiên nhẫn hơn, bao dung hơn, vì em chính là một phần quan trọng trong cuộc đời tôi.
Nhìn em lớn lên từng ngày, tôi chỉ mong em luôn vui vẻ, hạnh phúc, không phải lo lắng điều gì. Tôi muốn che chở, bảo vệ em khỏi những buồn phiền của cuộc sống, muốn đồng hành cùng em trên mọi hành trình.
Em tôi – một người em bé bỏng, hồn nhiên và đáng yêu – chính là món quà quý giá nhất mà tôi có được trong cuộc sống này. Dù sau này tôi có trưởng thành, có đi xa đến đâu, tôi vẫn luôn nhớ về những ngày tháng tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm bên em. Tôi chỉ mong em mãi mãi vui tươi, mãi mãi là thiên thần nhỏ trong lòng tôi.
5+ bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình lớp 7 hay nhất (hình từ internet)
Các mức đánh giá kết quả học tập của học sinh lớp 7?
Căn cứ khoản 2 Điều 9 Thông tư 22/2021/TT-BGDĐT quy định về các mức đánh giá kết quả học tập của học sinh lớp 7 bao gồm:
(1) Mức Tốt:
- Tất cả các môn học đánh giá bằng nhận xét được đánh giá mức Đạt.
- Tất cả các môn học đánh giá bằng nhận xét kết hợp đánh giá bằng điểm số có ĐTBmhk, ĐTBmcn từ 6,5 điểm trở lên, trong đó có ít nhất 06 môn học có ĐTBmhk, ĐTBmcn đạt từ 8,0 điểm trở lên.
(2) Mức Khá:
- Tất cả các môn học đánh giá bằng nhận xét được đánh giá mức Đạt.
- Tất cả các môn học đánh giá bằng nhận xét kết hợp đánh giá bằng điểm số có ĐTBmhk, ĐTBmcn từ 5,0 điểm trở lên, trong đó có ít nhất 06 môn học có ĐTBmhk, ĐTBmcn đạt từ 6,5 điểm trở lên.
(3) Mức Đạt:
- Có nhiều nhất 01 (một) môn học đánh giá bằng nhận xét được đánh giá mức Chưa đạt.
- Có ít nhất 06 (sáu) môn học đánh giá bằng nhận xét kết hợp đánh giá bằng điểm số có ĐTBmhk, ĐTBmcn từ 5,0 điểm trở lên; không có môn học nào có ĐTBmhk, ĐTBmcn dưới 3,5 điểm.
(4) Mức Chưa đạt: Các trường hợp còn lại.