Hiệp định số 17/2004/LPQT về thương mại giữa Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ nước Cộng hòa Bungary do Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam và Chính phủ nước Cộng hòa Bungary ban hành.

Số hiệu 17/2004/LPQT
Ngày ban hành 02/04/2001
Ngày có hiệu lực 10/12/2002
Loại văn bản Điều ước quốc tế
Cơ quan ban hành Chính phủ các nước,Chính phủ Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Người ký Lê Danh Vĩnh,Christo Mikhailovski
Lĩnh vực Thương mại

BỘ NGOẠI GIAO
*****

 

Số: 17/2004/LPQT

Hà Nội, ngày 23 tháng 03 năm 2004

 

Hiệp định thương mại giữa Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ nước Cộng hòa Bungary có hiệu lực từ ngày 10 tháng 12 năm 2002./.

 

 

TL. BỘ TRƯỞNG BỘ NGOẠI GIAO
KT. VỤ TRƯỞNG VỤ LUẬT PHÁP VÀ ĐIỀU ƯỚC QUỐC TẾ
PHÓ VỤ TRƯỞNG





Nguyễn Hoàng Anh

 

HIỆP ĐỊNH

THƯƠNG MẠI GIỮA CHÍNH PHỦ NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM VÀ CHÍNH PHỦ NƯỚC CỘNG HÒA BUNGARY.

Chính phủ nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Chính phủ nước Cộng hòa Bungary (sau đây gọi là “các Bên ký kết”).

Trên cơ sở kết quả đã đạt được trong việc phát triển quan hệ thương mại song phương;

Với quyết tâm củng cố, tăng cường và đa dạng hóa quan hệ thương mại giữa hai nước trên nguyên tắc tôn trọng chủ quyền, bình đẳng và cùng có lợi dựa trên quy chế đối xử tối huệ quốc;

Nhận thấy rằng để quan hệ thương mại năng động hơn, cần phải có sự hợp tác chặt chẽ trong nhiều lĩnh vực hoạt động thương mại;

Mong muốn góp phần thực hiện các mục tiêu này bằng việc ký một hiệp định thương mại hai bên cùng có lợi;

Đã thỏa thuận như sau:

Điều 1. Các Bên ký kết sẽ tiến hành những biện pháp thích hợp để tạo điều kiện thuận lợi và đẩy mạnh quan hệ kinh tế thương mại giữa Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Cộng hòa Bungary phù hợp với luật pháp hiện hành của mỗi nước.

Điều 2.

1. Các Bên ký kết sẽ dành cho nhau quy chế tối huệ quốc như sau:

Mỗi Bên ký kết dành cho hành hóa có xuất xứ tại hoặc được xuất khẩu từ lãnh thổ của Bên ký kết kia sự đối xử không kém phần thuận lợi hơn sự đối xử dành cho hàng hóa tương tự có xuất xứ tại hoặc được xuất khẩu từ lãnh thổ của bất kỳ nước thứ ba nào khác đối với các vấn đề:

a) mọi loại thuế quan và phí đánh vào hoặc liên quan đến việc nhập khẩu hay xuất khẩu hoặc đánh vào việc chuyển tiền quốc tế đối với hàng nhập khẩu hay xuất khẩu, bao gồm cả các phương pháp tính các loại thuế quan và phí đó;

b) những quy định và thủ tục liên quan đến nhập khẩu và xuất khẩu;

c) luật, quy định và các yêu cầu khác có ảnh hưởng đến việc bán, chào bán, mua, phân phối, lưu thông và sử dụng hàng hóa trong thị trường nội địa.

2. Khoản 1 Điều 2 sẽ không được áp dụng đối với:

a) Những thuận lợi mà một Bên ký kết đã hoặc có thể dành cho các nước láng giềng nhằm đẩy mạnh biên mậu;

b) Những thuận lợi mà một Bên ký kết đã hoặc có thể dành cho các nước khác theo một hiệp định đưa đến việc thành lập một liên minh thuế quan hay một khu vực mậu dịch tự do hoặc là kết quả của việc hình thành một liên minh thuế quan hay một khu vực mậu dịch tự do;

c) Những ưu đãi mà một Bên ký kết đã hoặc có thể dành cho các nước đang phát triển theo Hiệp định chung về thuế quan và thương mại (GATT 1994) hay hiệp định quốc tế khác.

Điều 3. Những điều khoản của Hiệp định này sẽ không ngăn cản các Bên ký kết ban hành và thực hiện các biện pháp hạn chế nhằm đảm bảo an ninh quốc phòng, bảo vệ tính mạng và sức khỏe con người, động vật, thực vật, bảo vệ môi trường và các nguồn tài nguyên không thể tái tạo được, bảo tồn các giá trị nghệ thuật, lịch sử và khảo cổ quốc gia. Những hạn chế này không tạo ra sự phân biệt đối xử tùy tiện hoặc hạn chế giả tạo trong thương mại giữa hai nước.

Điều 4.

1. Theo Hiệp định này, những giao dịch thương mại giữa một bên là tự nhiên nhân và pháp nhân của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và một bên là tự nhiên nhân và pháp nhân của nước Cộng hòa Bungary sẽ được thực hiện phù hợp với luật pháp hiện hành ở mỗi nước.

2. Tự nhiên nhân và pháp nhân đề cập ở khoản 1 phải thực hiện giao dịch thương mại theo đúng trách nhiệm của họ.

Điều 5. Việc thanh toán hàng hóa trao đổi thương mại và dịch vụ giữa hai nước sẽ được tiến hành bằng ngoại tệ tự do chuyển đổi và phù hợp với luật pháp hiện hành ở mỗi nước.

[...]