Nạn nhân bị mua bán được bảo vệ và hỗ trợ theo quy định nào của pháp luật?
Nội dung chính
Nạn nhân bị mua bán được bảo vệ và hỗ trợ theo quy định nào của pháp luật?
Theo Nghị định số 62/2012/NĐ-CP ngày 13/8/2012 của Chính phủ thì người được xác định là nạn nhân khi họ là đối tượng của một trong những hành vi sau đây: Mua bán người: Coi người như một loại hàng hóa để trao đổi bằng tiền hoặc lợi ích vật chất khác; Chuyển giao hoặc tiếp nhận người để: Ép buộc bán dâm; Ép buộc làm đối tượng sản xuất băng, đĩa hình, sách, tranh, ảnh, lịch và những hình thức khác có nội dung tuyên truyền lối sống đồi trụy, khiêu dâm; Ép buộc biểu diễn cho người khác xem thân thể mình với mục đích kích động tình dục; Làm nô lệ tình dục; Cưỡng bức lao động; Lấy các bộ phận cơ thể một cách bất hợp pháp; Ép buộc đi ăn xin; Ép buộc làm vợ hoặc chồng; Ép buộc đẻ con trái ý muốn của họ; Ép buộc thực hiện hành vi vi phạm pháp luật; Vì mục đích vô nhân đạo khác. Việc xác định nạn nhân phải dựa vào các nguồn tài liệu, chứng cứ sau: Tài liệu, chứng cứ do cơ quan tiến hành tố tụng cung cấp; Thông tin, tài liệu do cơ quan giải cứu nạn nhân cung cấp; Thông tin, tài liệu do Cơ quan đại diện Việt Nam ở nước ngoài cung cấp; Tài liệu do cơ quan, tổ chức có thẩm quyền nước ngoài cung cấp; Lời khai, tài liệu do nạn nhân cung cấp; Lời khai, tài liệu do những người biết sự việc cung cấp; Các thông tin, tài liệu hợp pháp khác. Trường hợp cơ quan chức năng không chứng minh được một người có phải là nạn nhân hay không, sau khi xác minh lý lịch, thời gian vắng mặt khỏi địa phương nơi họ cư trú, lý do vắng mặt phù hợp với lời khai của họ về việc là đối tượng của một trong những hành vi quy định tại khoản 1 Điều này thì xem xét các căn cứ sau để xác nhận họ là nạn nhân: Người đó được phát hiện, giải cứu cùng với nạn nhân khác; Người đó đã có thời gian chung sống cùng với nạn nhân tại nơi các đối tượng thực hiện hành vi quy định tại Khoản 1 Điều này giam giữ, quản lý và bị đối xử như những nạn nhân này; Biểu hiện về thể chất và tinh thần: Có dấu hiệu bị bóc lột tình dục, cưỡng bức lao động, bị đối xử tàn tệ, bị thương tích, sợ hãi, hoảng loạn, trầm cảm, ốm yếu; Thời gian người đó rời khỏi địa phương nơi cư trú thì thân nhân của họ trình báo cơ quan chức năng về việc họ bị mất tích. Từ quy định của pháp luật như đã nêu trên, chị nghiên cứu và đề nghị chính quyền địa phương xác nhận để con chị được hưởng các chính sách của Nhà nước.