Công trình kiến trúc nào là biểu tượng của Phố cổ Hội An?
Nội dung chính
Công trình kiến trúc nào là biểu tượng của Phố cổ Hội An?
Hội An nằm ở tỉnh Quảng Nam, là một trong những đô thị cổ nổi tiếng nhất của Việt Nam, thu hút hàng triệu du khách mỗi năm nhờ vẻ đẹp cổ kính, văn hóa phong phú và không gian bình yên.
Vào thế kỷ 16-17, nơi đây từng là một thương cảng sầm uất, là điểm giao thương quan trọng giữa Việt Nam với các nước Nhật Bản, Trung Quốc và phương Tây. Sự giao thoa văn hóa này đã tạo nên một Hội An độc đáo với những nét kiến trúc, ẩm thực và phong tục tập quán đặc trưng.
Được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1999, Phố cổ Hội An là một điểm đến không thể bỏ qua khi khám phá dải đất miền Trung Việt Nam.
Điểm nổi bật của Hội An chính là hệ thống nhà cổ, chùa chiền, hội quán và những con phố nhỏ mang đậm dấu ấn của thời gian. Trong đó, Chùa Cầu, một công trình mang phong cách kiến trúc Nhật Bản, Trung Hoa và Việt Nam, là biểu tượng của Phố cổ Hội An.
Chùa Cầu được xây dựng vào cuối thế kỷ 16, đầu thế kỷ 17 bởi các thương nhân Nhật Bản, khi Hội An còn là một thương cảng quốc tế sầm uất.
Chùa Cầu không chỉ đơn thuần là một công trình kiến trúc mà còn là biểu tượng của Phố cổ Hội An. Công trình này là điểm check-in không thể thiếu của du khách khi đến Hội An, góp phần vào việc giúp Hội An được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 1999.
Đặc biệt, Chùa Cầu còn được trên tờ tiền polymer mệnh giá 20.000 đồng của Việt Nam.
Trải qua hơn 400 năm, Chùa Cầu vẫn giữ được nét cổ kính nhưng đã có dấu hiệu xuống cấp. Hiện nay, chính quyền địa phương và các chuyên gia đang thực hiện các dự án trùng tu và bảo tồn, nhằm giữ gìn biểu tượng kiến trúc quan trọng này cho thế hệ mai sau.
Như vậy, Công trình kiến trúc Chùa Cầu là biểu tượng của Phố cổ Hội An.
Công trình kiến trúc nào là biểu tượng của Phố cổ Hội An? (Hình từ Internet)
Những hành vi nào là hành vi vi phạm làm sai lệch hoặc hủy hoại di sản văn hóa?
Theo Điều 4 Nghị định 98/2010/NĐ-CP thì những hành vi vi phạm làm sai lệch hoặc hủy hoại di sản văn hóa bao gồm:
(1) Những hành vi làm sai lệch di tích:
- Làm thay đổi yếu tố gốc cấu thành di tích như đưa thêm, di dời, thay đổi hiện vật trong di tích hoặc tu bổ, phục hồi không đúng với yếu tố gốc cấu thành di tích và các hành vi khác khi chưa được phép của cơ quan nhà nước có thẩm quyền về văn hóa, thể thao và du lịch, tuyên truyền, giới thiệu sai lệch về nội dung và giá trị của di tích;
- Làm thay đổi môi trường cảnh quan của di tích như chặt cây, phá đá, đào bới, xây dựng trái phép và các hành vi khác gây ảnh hưởng xấu đến di tích.
(2) Những hành vi gây nguy cơ hủy hoại hoặc làm giảm giá trị di sản văn hóa phi vật thể:
- Phổ biến và thực hành sai lệch nội dung di sản văn hóa phi vật thể;
- Tùy tiện đưa những yếu tố mới không phù hợp làm giảm giá trị di sản văn hóa phi vật thể;
- Lợi dụng việc tuyên truyền, phổ biến, trình diễn, truyền dạy di sản văn hóa phi vật thể để trục lợi và thực hiện các hành vi khác trái pháp luật.
(3) Những trường hợp sau đây bị coi là đào bới trái phép địa điểm khảo cổ:
- Tự ý đào bới, tìm kiếm di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia trong khu vực bảo vệ di tích và địa điểm thuộc quy hoạch khảo cổ như di chỉ cư trú, mộ táng, công xưởng chế tác công cụ, thành lũy và các địa điểm khảo cổ khác;
- Tự ý tìm kiếm, trục vớt các di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia còn chìm đắm dưới nước.