Mẫu viết bài văn nghị luận về xu hướng bỏ phố về quê của một bộ phận giới trẻ? Môn Ngữ văn có phải là môn học bắt buộc hay tự chọn?
Nội dung chính
Mẫu viết bài văn nghị luận về xu hướng bỏ phố về quê của một bộ phận giới trẻ?
Xu hướng bỏ phố về quê của một bộ phận giới trẻ hiện nay đang ngày càng phổ biến. Đây là một xu hướng đáng chú ý, phản ánh sự thay đổi trong lối sống và suy nghĩ của thế hệ trẻ, đồng thời cũng đặt ra nhiều câu hỏi về sự lựa chọn giữa cuộc sống thành thị và nông thôn.
Dưới đây là mẫu bài văn nghị luận về xu hướng bỏ phố về quê của một bộ phận giới trẻ mà người đọc có thể tham khảo:
Bài văn nghị luận về xu hướng bỏ phố về quê - mẫu 1
Trong những năm gần đây, xu hướng “bỏ phố về quê” của một bộ phận giới trẻ Việt Nam đang ngày càng phổ biến. Giữa bối cảnh đô thị hóa nhanh chóng và nhịp sống đô thị ngày một nhộp nhàng, nhiều bạn trẻ đã quyết định rời bỏ các thành phố lớn để tìm kiếm một cuộc sống an nhiên, tự do và cân bằng hơn nơi làng quê. Xu hướng này không chỉ là một “cơn sốt” nhất thời mà xuất phát từ những nhu cầu thực tế và lối suy nghĩ mới mẻ trong giới trẻ hiện đại. Cuộc sống thành phố hiện nay thường xuyên phải đối mặt với tình trạng kẹt xe, ô nhiễm môi trường, chi phí sinh hoạt cao và áp lực công việc lớn. Những điều này tạo ra cảm giác mệt mỏi, căng thẳng cho những ai sống tại thành phố. Bên cạnh đó, tốc độ phát triển nhanh chóng của các công nghệ và thông tin khiến mọi người cảm thấy bị cuốn vào guồng quay không ngừng nghỉ, khó tìm thấy sự bình yên, sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Chính vì vậy, xu hướng "bỏ phố về quê" dần dần trở thành một giải pháp lý tưởng cho những ai tìm kiếm một cuộc sống an yên hơn. Những vùng quê không chỉ mang đến không khí trong lành, yên tĩnh mà còn có không gian rộng rãi, gần gũi với thiên nhiên, tạo điều kiện cho con người tái tạo năng lượng và sống chậm hơn. Các bạn trẻ, sau một thời gian dài làm việc và học tập ở thành phố, nhận ra rằng họ không cần phải theo đuổi những tiêu chuẩn thành công của xã hội đô thị mà thay vào đó, họ có thể sống một cuộc sống giản dị hơn, gần gũi với thiên nhiên và chăm sóc bản thân tốt hơn. Ngoài lý do về sức khỏe và tinh thần, một yếu tố quan trọng khác thúc đẩy nhiều bạn trẻ quay trở lại quê hương là cơ hội phát triển kinh tế mới. Trong những năm gần đây, chính phủ Việt Nam đã triển khai nhiều chính sách khuyến khích phát triển kinh tế nông thôn, hỗ trợ các mô hình khởi nghiệp và cải thiện cơ sở hạ tầng. Các vùng quê, đặc biệt là những vùng ngoại ô thành phố lớn, đang dần trở thành những khu vực đầy tiềm năng để khởi nghiệp. Những mô hình kinh tế xanh, như nông nghiệp hữu cơ, du lịch sinh thái, hay các sản phẩm đặc sản vùng miền, đang thu hút sự quan tâm của không ít bạn trẻ. Một ví dụ điển hình là câu chuyện của Nguyễn Thanh Sơn, một chàng trai trẻ quê ở Thanh Hóa, sau khi tốt nghiệp đại học, đã quyết định bỏ lại công việc ổn định ở thành phố Hồ Chí Minh để về quê khởi nghiệp với mô hình trồng rau sạch. Mặc dù ban đầu gặp rất nhiều khó khăn, nhưng nhờ sự kiên trì và ý chí quyết tâm, mô hình của anh đã thành công và phát triển mạnh mẽ. Thanh Sơn cho biết, khi về quê, anh cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, không bị áp lực công việc hay cuộc sống đô thị, và anh cũng góp phần cải thiện đời sống người dân quê hương. Tuy nhiên, xu hướng bỏ phố về quê không phải là một lựa chọn dễ dàng. Ngoài những lợi ích rõ ràng như không khí trong lành, chi phí sinh hoạt thấp, và cơ hội khởi nghiệp, sống ở quê cũng đối mặt với nhiều thử thách. Điều kiện sống ở nông thôn vẫn còn nhiều thiếu thốn về cơ sở hạ tầng, dịch vụ y tế, giáo dục chưa phát triển bằng thành phố, và thị trường lao động cũng không đa dạng. Hơn nữa, một số bạn trẻ còn phải đối diện với sự khác biệt về văn hóa, lối sống giữa thành phố và nông thôn, khiến họ đôi khi cảm thấy không dễ dàng hòa nhập. Xu hướng "bỏ phố về quê" của một bộ phận giới trẻ hiện nay phản ánh sự thay đổi trong nhận thức của họ về cuộc sống. Nhiều bạn trẻ đã không còn chạy theo những giá trị vật chất, mà hướng đến một cuộc sống giản dị, gần gũi với thiên nhiên và tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn. Tuy nhiên, để xu hướng này thực sự bền vững và mang lại hiệu quả, cần có sự đồng hành của chính quyền và các tổ chức xã hội để cải thiện cơ sở hạ tầng, phát triển các mô hình kinh tế địa phương, tạo điều kiện thuận lợi cho các bạn trẻ khởi nghiệp và ổn định cuộc sống lâu dài tại quê hương. |
Bài văn nghị luận về xu hướng bỏ phố về quê - mẫu 2
Thành phố với ánh đèn rực rỡ, nhịp sống sôi động và vô vàn cơ hội phát triển từng là giấc mơ của bao thế hệ trẻ. Nhưng ngày nay, không ít bạn trẻ lại rời xa phố thị để tìm về những miền quê yên bình. Phải chăng họ đang tìm kiếm một điều gì đó mà đô thị không thể mang lại? Xu hướng “bỏ phố về quê” phản ánh sự thay đổi trong nhận thức của giới trẻ về giá trị cuộc sống và hạnh phúc đích thực. Thành phố phát triển đồng nghĩa với áp lực ngày càng đè nặng lên vai những con người trẻ tuổi. Từ công việc, giao thông cho đến chi phí sinh hoạt đắt đỏ, tất cả đều tạo nên một vòng xoáy mệt mỏi. Trong bối cảnh đó, nhiều người bắt đầu khao khát một cuộc sống nhẹ nhàng hơn, nơi họ được sống chậm lại và hòa mình vào thiên nhiên. Những câu chuyện thành công như của Lê Minh Hải – người đã từ bỏ công việc văn phòng để về làm trang trại hữu cơ ở Đà Lạt, hay Trần Thị Phương Linh chọn rời Hà Nội về Vĩnh Phúc để khởi nghiệp với mô hình nông sản sạch, trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều người trẻ khác. “Bỏ phố về quê” không chỉ là cuộc trốn chạy khỏi áp lực mà còn là hành trình tìm lại những giá trị nguyên bản của cuộc sống. Ở quê, họ có thể tự tay trồng rau, chăm sóc vườn tược, cảm nhận từng mùa thay lá và gần gũi hơn với thiên nhiên. Sự kết nối với đất đai, với nhịp sống làng quê mang lại cảm giác an yên mà nhịp sống đô thị khó lòng có được. Ngoài ra, công nghệ phát triển cũng giúp nhiều bạn trẻ có thể làm việc từ xa, giảm bớt nỗi lo về công việc khi chọn rời thành phố. Tuy nhiên, con đường trở về quê cũng đầy thử thách. Không phải ai cũng dễ dàng thích nghi với cuộc sống thiếu tiện nghi hiện đại. Một số bạn trẻ phải đối diện với khó khăn về thu nhập, tìm kiếm thị trường cho sản phẩm hoặc thiếu đi cộng đồng hỗ trợ. Những thất bại này đặt ra câu hỏi: liệu chúng ta có thực sự chuẩn bị đủ hành trang cho sự chuyển đổi lớn như vậy? Vì vậy, “bỏ phố về quê” cần sự cân nhắc kỹ lưỡng và một kế hoạch rõ ràng. Không chỉ là đam mê nhất thời, đó còn là quyết định liên quan đến khả năng sinh kế, thích nghi và phát triển bản thân. Nhưng nếu bạn đủ bản lĩnh, sự chuẩn bị và khát vọng tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, thì lựa chọn này có thể mang lại một tương lai trọn vẹn và cân bằng hơn. Xu hướng “bỏ phố về quê” không chỉ là câu chuyện của một cá nhân mà còn phản ánh sự thay đổi lớn về cách chúng ta định nghĩa thành công và hạnh phúc. Phải chăng, đôi khi hạnh phúc chỉ đơn giản là được sống chậm lại, trở về nơi gốc rễ và tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn? |
Lưu ý: nội dung chỉ mang tính tham khảo
Mẫu viết bài văn nghị luận về xu hướng bỏ phố về quê của một bộ phận giới trẻ? Môn Ngữ văn có phải là môn học bắt buộc hay tự chọn? (Hình từ Internet)
Quan điểm xây dựng chương trình môn Ngữ văn là gì?
Căn cứ mục II Chương trình giáo dục phổ thông môn Ngữ văn ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT quy định về quan điểm xây dựng chương trình môn Ngữ văn như sau:
Chương trình môn Ngữ văn tuân thủ các quy định cơ bản được nêu trong Chương trình tổng thể, đồng thời nhấn mạnh một số quan điểm sau:
- Chương trình được xây dựng trên nền tảng lí luận và thực tiễn, cập nhật thành tựu nghiên cứu về giáo dục học, tâm lí học và phương pháp dạy học Ngữ văn; thành tựu nghiên cứu về văn học và ngôn ngữ học; thành tựu văn học Việt Nam qua các thời kì; kinh nghiệm xây dựng chương trình môn Ngữ văn của Việt Nam.
- Đặc biệt từ đầu thế kỉ XXI đến nay và xu thế quốc tế trong phát triển chương trình nói chung, chương trình môn Ngữ văn nói riêng những năm gần đây, nhất là chương trình của những quốc gia phát triển; thực tiễn xã hội, giáo dục, điều kiện kinh tế và truyền thống văn hoá Việt Nam, đặc biệt là sự đa dạng của đối tượng học sinh xét về phương diện vùng miền, điều kiện và khả năng học tập.
- Chương trình lấy việc rèn luyện các kĩ năng giao tiếp (đọc, viết, nói và nghe) làm trục chính xuyên suốt cả ba cấp học nhằm đáp ứng yêu cầu của chương trình theo định hướng năng lực và bảo đảm tính chỉnh thể, sự nhất quán liên tục trong tất cả các cấp học, lớp học. Các kiến thức phổ thông cơ bản, nền tảng về tiếng Việt và văn học được hình thành qua hoạt động dạy học tiếp nhận và tạo lập văn bản; phục vụ trực tiếp cho yêu cầu rèn luyện các kĩ năng đọc, viết, nói và nghe.
- Chương trình được xây dựng theo hướng mở, thể hiện ở việc không quy định chi tiết về nội dung dạy học mà chỉ quy định những yêu cầu cần đạt về đọc, viết, nói và nghe cho mỗi lớp; quy định một số kiến thức cơ bản, cốt lõi về tiếng Việt, văn học và một số văn bản có vị trí, ý nghĩa quan trọng của văn học dân tộc là nội dung thống nhất bắt buộc đối với học sinh toàn quốc.
- Chương trình vừa đáp ứng yêu cầu đổi mới, vừa chú trọng kế thừa và phát huy những ưu điểm của các chương trình môn Ngữ văn đã có, đặc biệt là chương trình hiện hành.
Môn Ngữ văn có phải là môn học bắt buộc hay tự chọn?
Căn cứ mục V Chương trình giáo dục phổ thông tổng thể ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT quy định về định hướng giáo dục môn Ngữ văn như sau:
Ngữ văn là môn học bắt buộc từ lớp 1 đến lớp 12. Ở cấp tiểu học, môn học có tên là Tiếng Việt, ở cấp trung học cơ sở và cấp trung học phổ thông, môn học có tên là Ngữ văn. Nội dung cốt lõi của môn học bao gồm các mạch kiến thức, kĩ năng cơ bản, thiết yếu về tiếng Việt và văn học, đáp ứng các yêu cầu cần đạt về phẩm chất và năng lực của học sinh ở từng cấp học; được phân chia theo hai giai đoạn: giai đoạn giáo dục cơ bản và giai đoạn giáo dục định hướng nghề nghiệp.
Như vậy, theo quy định trên thì môn Ngữ văn là môn học bắt buộc chương trình giáo dục phổ thông.