08:37 - 17/03/2025

Mẫu bài dự thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025

Tham khảo mẫu bài văn dự thi Cuộc thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 ở nhiều dạng chủ đề theo thể lệ cuộc thi

Nội dung chính

    Thể lệ cuộc thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025

    Ngày 19/02/2025, Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành Quyết định 427/QĐ-BGDĐT năm 2025 về thể lệ Cuộc thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần II năm 2025.

    Xem chi tiết Thể lệ cuộc thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025.

    Mẫu bài dự thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025

    Mẫu bài dự thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025 (Hình từ Internet)

    Mẫu bài dự thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025

    Sau đây là một số mẫu bài dự thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật lần 2 năm 2025:

    (1) Phòng ngừa bạo lực học đường - Viết về 1 câu chuyện phòng ngừa bạo lực học đường, giữ gìn an ninh trật tự trường học mà em tâm đắc.

    Bạo lực học đường không chỉ là những cú đấm hay những lời lẽ miệt thị, mà đôi khi còn là sự thờ ơ, sợ hãi của những người chứng kiến. Nhưng nếu có ai đó dám đứng lên, mọi thứ có thể thay đổi.

    Trong một ngôi trường nọ, có một học sinh từng bị xem là "cá biệt". Cậu ta không giỏi giang, cũng không được nhiều người yêu quý. Nhưng có một ngày, cậu đã làm một việc mà không ai ngờ tới.

    Một buổi chiều tan học, trong góc sân trường, một nhóm học sinh đang vây quanh một bạn khác – một người trầm tính, ít nói. Họ cười cợt, trêu chọc, rồi đẩy bạn ấy vào tường. Những ánh mắt xung quanh chỉ lướt qua rồi nhanh chóng ngoảnh mặt đi. Không ai muốn can thiệp.

    Nhưng cậu học sinh kia đã khác. Cậu bước đến, không ồn ào, không gây sự chú ý. Chỉ là một cái nhìn thẳng vào nhóm bắt nạt, một giọng nói bình tĩnh nhưng đầy cứng rắn:

    "Đủ rồi. Thế này là vui lắm à? Nếu các cậu muốn chứng tỏ bản thân, hãy làm điều gì có ích hơn. Đừng để sự mạnh mẽ của mình bị dùng sai cách."

    Không có sự đe dọa, không có sự thách thức, chỉ đơn giản là một câu hỏi. Nhưng chính điều đó lại khiến nhóm kia chững lại. Sự hả hê trong mắt họ dần biến mất, thay vào đó là một chút bối rối. Rồi như một phản xạ, họ lảng đi, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.

    Người bị bắt nạt vẫn còn run rẩy, nhưng ánh mắt cậu ta đã có gì đó thay đổi. Một sự biết ơn, một chút nhẹ nhõm. Và có lẽ, một chút hy vọng.

    Từ ngày hôm đó, mọi người nhìn cậu học sinh kia bằng một ánh mắt khác. Không còn là một kẻ cá biệt mà là một người dám lên tiếng khi người khác im lặng. Cậu không phải anh hùng, nhưng cậu đã thay đổi một điều quan trọng: làm cho những kẻ bắt nạt hiểu rằng, không phải ai cũng sẽ im lặng.

    Bạo lực học đường không tồn tại khi chúng ta cùng nhau lên tiếng. Một câu nói đúng lúc có thể cứu một người khỏi nỗi sợ hãi. Một hành động nhỏ cũng có thể làm thay đổi cả một môi trường. Như một câu nói nổi tiếng: "Sự bất công tồn tại không phải vì kẻ xấu quá mạnh, mà vì những người tốt chọn cách im lặng."

    "Không phải sức mạnh hay quyền lực, mà chính lòng dũng cảm và sự tử tế mới là thứ thay đổi thế giới." Môi trường học đường cũng vậy, chỉ cần một người đứng lên, cả tập thể sẽ thay đổi. Và rồi, sẽ không còn ai phải chịu đựng trong sự cô đơn và sợ hãi nữa.

    (2) Phòng ngừa bạo lực học đường -  Viết về cảm xúc của bản thân nếu em đã từng là nạn nhân của bạo lực học đường từ đó đề xuất giải pháp, cách thức ngăn chặn bạo lực học đường.

    "Một vết thương ngoài da có thể lành, nhưng vết thương trong lòng có thể theo ta suốt đời."

    Từng là nạn nhân của bạo lực học đường, tôi sẽ chẳng thể quên những ngày tháng chìm trong nỗi sợ hãi. Tiếng cười giễu cợt vang lên mỗi khi tôi bước qua hành lang, những tin nhắn đe dọa vô danh vào mỗi đêm, hay thậm chí là những cú đấm, cú đá vô cớ chỉ vì tôi "khác biệt." Có những ngày tôi không muốn đến trường, không dám nhìn vào gương vì khuôn mặt mình đầy những vết bầm tím, nhưng đau đớn hơn cả là ánh mắt thờ ơ của mọi người xung quanh. Sự im lặng của tập thể, sự dửng dưng của giáo viên, sự ngó lơ của những người đáng lẽ ra phải bảo vệ tôi đã khiến tôi cô đơn ngay giữa nơi đáng lẽ ra phải an toàn nhất.

    Tôi đã từng tự hỏi: "Tại sao họ lại làm vậy với mình?" Nhưng rồi tôi nhận ra, không ai sinh ra đã muốn trở thành kẻ bắt nạt. Họ cũng có những nỗi đau, những tổn thương của riêng mình, và cách họ chọn là trút giận lên người yếu hơn. Nhưng liệu có công bằng không khi nỗi đau của họ lại trở thành nỗi đau của tôi? Có những kẻ bắt nạt vì muốn thể hiện quyền lực, có những kẻ vì ganh ghét, nhưng cũng có những người chỉ đơn giản là muốn hòa nhập với đám đông, để không trở thành nạn nhân tiếp theo. Đó chính là một vòng lặp đáng sợ của bạo lực học đường. Một khi nó bắt đầu, sẽ có những người phải chịu đựng, có những người a dua theo kẻ mạnh, và có những người lặng lẽ quay lưng để tự bảo vệ mình.

    Bạo lực học đường không chỉ để lại vết thương trên cơ thể, mà còn hằn sâu vào tâm hồn. Những nạn nhân không chỉ mất đi sự tự tin mà còn mất cả niềm tin vào con người, vào xã hội. Có những người mạnh mẽ đứng lên chống lại, nhưng cũng có những người chọn cách im lặng chịu đựng, thậm chí tìm đến những quyết định đau lòng nhất. Đã có không ít câu chuyện đau thương về những học sinh tự tử vì không thể chịu nổi sự hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần. Khi đó, những lời xin lỗi muộn màng, những bản kiểm điểm, những buổi họp hội đồng kỷ luật liệu còn có ý nghĩa gì?

    Tôi tin rằng bạo lực học đường không phải là một hiện tượng không thể ngăn chặn. Điều quan trọng là chúng ta có dám đối diện với nó hay không. Trước hết, giáo dục về lòng nhân ái và sự đồng cảm cần được đề cao hơn bao giờ hết. Mọi đứa trẻ đều cần được dạy rằng tổn thương người khác không khiến mình mạnh mẽ hơn. Những buổi học kỹ năng sống, những câu chuyện về lòng tốt sẽ giúp học sinh hiểu rằng, tử tế là một lựa chọn. Bên cạnh đó, môi trường học đường phải trở thành nơi an toàn thực sự, nơi không có sự bao che cho cái xấu và không ai phải sợ hãi khi lên tiếng tố giác hành vi bạo lực. Nhà trường cần có những kênh hỗ trợ nạn nhân bạo lực, tạo ra không gian để các em có thể lên tiếng mà không lo bị trả thù. Như một câu nói nổi tiếng: "Một lời nói có thể cứu một người, cũng có thể giết chết một tâm hồn." Chỉ một câu nói động viên, một sự quan tâm đúng lúc cũng có thể cứu rỗi một người đang trên bờ vực tuyệt vọng.

    Ngoài ra, vai trò của gia đình cũng không thể bị xem nhẹ. Cha mẹ cần lắng nghe con cái nhiều hơn, không chỉ hỏi “hôm nay con học gì?” mà hãy hỏi “hôm nay con cảm thấy thế nào?” Đôi khi, một câu hỏi đơn giản như vậy có thể giúp cha mẹ nhận ra những dấu hiệu bất thường của con mình. Trẻ em không cần những lời trách mắng, không cần những so sánh với “con nhà người ta”, mà cần một bến đỗ bình yên khi ngoài kia đã quá nhiều bão tố.

    Quan trọng hơn, luật pháp và các chế tài xử lý hành vi bạo lực học đường cần được thực thi nghiêm minh. Không thể chỉ dừng lại ở việc phê bình hay khiển trách, những hành vi bạo lực cần được xử lý nghiêm túc để không ai dám coi nhẹ hậu quả của nó. Việc tăng cường camera trong trường học, thiết lập các đường dây nóng tố cáo bạo lực, hay thậm chí có những buổi tư vấn tâm lý định kỳ cho học sinh là những giải pháp thực tế có thể giúp giảm thiểu tình trạng này.

    Bạo lực học đường không phải là chuyện của riêng ai, mà là trách nhiệm của cả xã hội. Tôi mong rằng, một ngày nào đó, không còn ai phải trải qua nỗi đau như tôi đã từng. Một môi trường học đường không có bạo lực, không có nỗi sợ hãi, nơi mọi học sinh có thể là chính mình mà không phải lo lắng bị tổn thương. Vì trường học phải là nơi nuôi dưỡng ước mơ, chứ không phải là nơi giết chết tâm hồn của một đứa trẻ.

    "Hãy đối xử với người khác như cách bạn muốn được đối xử." Đây không chỉ là một câu nói, mà nên là kim chỉ nam để tạo dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Khi ai cũng biết yêu thương và tôn trọng nhau, bạo lực học đường sẽ chỉ còn là một ký ức buồn của quá khứ, chứ không còn là nỗi ám ảnh của tương lai.

    (3) Phòng ngừa bạo lực học đường - Viết về sáng kiến bản thân với nhà trường trong việc xây dựng trường học hạnh phúc, trường học không bạo lực học đường.

    Trường học không chỉ là nơi truyền đạt tri thức, mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn, nhân cách của mỗi học sinh. Tuy nhiên, trong thực tế, bạo lực học đường vẫn là một vấn nạn nhức nhối, để lại những tổn thương sâu sắc cả về thể chất lẫn tinh thần. Một ngôi trường hạnh phúc thực sự không chỉ là nơi có thành tích học tập cao mà còn phải là nơi học sinh cảm thấy an toàn, được tôn trọng và yêu thương. Vì vậy, tôi xin đề xuất một số sáng kiến nhằm góp phần xây dựng môi trường học đường hạnh phúc, không bạo lực, nơi mà mỗi học sinh đều có thể tìm thấy niềm vui và sự bình yên.

    Trước hết, cần nâng cao nhận thức về bạo lực học đường và giáo dục lòng nhân ái ngay từ khi học sinh còn nhỏ. Nhà trường có thể tổ chức các buổi tọa đàm, hội thảo về tác hại của bạo lực học đường với sự tham gia của chuyên gia tâm lý, giáo viên, phụ huynh và học sinh. Những buổi chia sẻ này sẽ giúp học sinh hiểu rõ hơn về hậu quả của những hành vi bắt nạt, đồng thời trang bị cho các em kỹ năng ứng phó khi bị bạo lực. Một cách tiếp cận thú vị khác là lồng ghép những câu chuyện về tình bạn, lòng nhân ái vào các tiết học văn học, giáo dục công dân để học sinh thấm nhuần tư tưởng sống tử tế một cách tự nhiên nhất.

    Bên cạnh đó, tôi đề xuất xây dựng mô hình “Người bạn đồng hành” – một hệ thống hỗ trợ học sinh gồm các nhóm bạn giúp đỡ nhau trong học tập và cuộc sống. Mỗi học sinh sẽ có ít nhất một “người bạn đồng hành” mà các em có thể tin tưởng chia sẻ khi gặp khó khăn. Điều này giúp tạo ra sự kết nối giữa các bạn học sinh, giảm thiểu tình trạng cô lập và giúp những bạn nhút nhát, tự ti có cơ hội hòa nhập hơn. Giáo viên chủ nhiệm cũng có thể đóng vai trò là người theo dõi, hỗ trợ và đảm bảo rằng không có học sinh nào bị bỏ rơi hay cảm thấy lạc lõng trong lớp học.

    Một sáng kiến quan trọng khác là thành lập “Hòm thư yêu thương” hoặc “Đường dây nóng học đường”. Đây là nơi học sinh có thể gửi gắm tâm tư, chia sẻ những vấn đề mình gặp phải, kể cả những tình huống bị bạo lực nhưng chưa dám lên tiếng. Nhà trường cần có một đội ngũ chuyên trách, bao gồm giáo viên tâm lý và cán bộ đoàn trường, để xử lý những phản ánh này một cách kịp thời và hiệu quả. Học sinh cần biết rằng tiếng nói của mình được lắng nghe và bảo vệ, từ đó các em sẽ có động lực để dũng cảm đứng lên chống lại bạo lực học đường.

    Ngoài ra, trường học cần tạo ra nhiều hoạt động gắn kết tinh thần đoàn kết và sẻ chia giữa học sinh. Một trong những ý tưởng có thể áp dụng là “Ngày hội Tử tế”, nơi mọi học sinh tham gia các hoạt động như viết lời chúc, tặng quà động viên nhau, chia sẻ những câu chuyện truyền cảm hứng về tình bạn. Ngoài ra, nhà trường có thể tổ chức “Tuần lễ nói không với bạo lực”, trong đó các lớp sẽ trình bày tiểu phẩm, tranh vẽ hoặc bài viết về chủ đề này. Những hoạt động mang tính sáng tạo và thực tế sẽ giúp học sinh hiểu rõ giá trị của tình yêu thương, thay vì chỉ tiếp thu lý thuyết khô khan.

    Bạo lực học đường không thể chấm dứt nếu không có sự tham gia của giáo viên và phụ huynh. Vì vậy, tôi đề xuất tổ chức các buổi họp mặt định kỳ giữa giáo viên và phụ huynh để cùng nhau trao đổi về cách nhận diện dấu hiệu học sinh bị bạo lực hoặc có hành vi bắt nạt người khác. Phụ huynh cần được hướng dẫn cách quan tâm đến con em mình một cách phù hợp, thay vì chỉ đặt áp lực về điểm số mà quên đi cảm xúc của con trẻ.

    Cuối cùng, để duy trì một môi trường học đường hạnh phúc, nhà trường cần có những hình thức khen thưởng không chỉ dựa trên thành tích học tập mà còn dựa vào thái độ sống tích cực, sự tử tế và tinh thần giúp đỡ bạn bè. Ví dụ, có thể tổ chức “Góc vinh danh” hàng tháng để tuyên dương những học sinh có hành động đẹp, lan tỏa những giá trị nhân văn trong cộng đồng. Khi học sinh nhận ra rằng lòng tốt được ghi nhận và tôn vinh, các em sẽ có động lực để trở thành những con người tốt hơn.

    Xây dựng một ngôi trường không bạo lực, một ngôi trường hạnh phúc không phải là chuyện một sớm một chiều, mà là một hành trình dài cần sự chung tay của toàn bộ giáo viên, học sinh và phụ huynh. Nhưng tôi tin rằng, chỉ cần có tình yêu thương, sự quyết tâm và những giải pháp phù hợp, chúng ta hoàn toàn có thể biến ước mơ về một môi trường học đường an toàn, lành mạnh thành hiện thực. Trường học không chỉ là nơi dạy chữ, mà còn là nơi dạy người – và chỉ khi chúng ta xây dựng được một ngôi trường của sự tử tế, của sự bao dung, thì khi đó, chúng ta mới thực sự có một nền giáo dục nhân văn đúng nghĩa.

    (4) Phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật - Viết về những tác hại của lao động trẻ em trái pháp luật và tầm quan trọng của giáo dục.

    "Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai." Câu nói ấy nhắc nhở chúng ta rằng trẻ em chính là tương lai, là hy vọng của một xã hội phát triển. Tuy nhiên, không phải đứa trẻ nào cũng may mắn được lớn lên trong môi trường lành mạnh. Ở nhiều nơi, lao động trẻ em trái pháp luật vẫn đang diễn ra, cướp đi tuổi thơ, quyền lợi và cả tương lai của các em. Đây không chỉ là câu chuyện về nghèo đói hay hoàn cảnh gia đình, mà còn là vấn đề của cả xã hội, đòi hỏi sự chung tay để chấm dứt hoàn toàn tình trạng này.

    Lao động trẻ em không đơn giản là việc trẻ em phụ giúp gia đình, mà là tình trạng trẻ bị buộc phải làm việc trong điều kiện độc hại, nguy hiểm hoặc bị bóc lột sức lao động với đồng lương rẻ mạt. Những công việc nặng nhọc như khuân vác, làm việc trong hầm mỏ, tiếp xúc với hóa chất độc hại hay bị bóc lột trong các xưởng may, công trường đều có thể gây tổn hại nghiêm trọng đến sức khỏe và sự phát triển thể chất của trẻ. Nhiều em bị suy dinh dưỡng, chậm phát triển, thậm chí gặp tai nạn lao động nhưng không được bảo vệ hay chăm sóc y tế đầy đủ.

    Không chỉ thể xác, tinh thần của các em cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Một đứa trẻ phải lao động từ nhỏ sẽ dần đánh mất những niềm vui hồn nhiên, thay vào đó là sự mệt mỏi, lo âu và sợ hãi. Các em phải đối mặt với những lời quát mắng, những áp lực khắc nghiệt của công việc mà lẽ ra không thuộc về mình. Khi không được học hành và tiếp xúc với môi trường giáo dục lành mạnh, trẻ em dễ trở nên thu mình, mất tự tin và rơi vào vòng luẩn quẩn của nghèo đói, thiệt thòi suốt đời.

    Hệ lụy nghiêm trọng nhất của lao động trẻ em chính là việc cướp đi cơ hội học tập. Giáo dục không chỉ giúp trẻ em có kiến thức, mà còn là con đường giúp các em vươn lên, thay đổi cuộc đời. Một đứa trẻ bị buộc phải lao động từ nhỏ đồng nghĩa với việc các em mất đi cơ hội học chữ, học kỹ năng, không thể có được một công việc tốt trong tương lai. Điều này khiến lao động trẻ em không chỉ là một vấn đề của hiện tại, mà còn kéo dài qua nhiều thế hệ, khi những đứa trẻ lớn lên mà không có học vấn sẽ tiếp tục bị bóc lột lao động, không có cách nào thoát khỏi cái vòng lặp khắc nghiệt đó.

    "Giáo dục không phải là con đường duy nhất để thay đổi số phận, nhưng nó là con đường chắc chắn nhất." Chính vì vậy, phòng ngừa lao động trẻ em phải gắn liền với việc đảm bảo mọi trẻ em đều được đến trường. Nhà trường cần đóng vai trò không chỉ là nơi giảng dạy kiến thức, mà còn là nơi bảo vệ trẻ em, phát hiện sớm những trường hợp có nguy cơ bị bóc lột lao động để có biện pháp hỗ trợ. Gia đình, đặc biệt là cha mẹ, cần hiểu rằng tương lai của con cái không nằm ở đồng tiền kiếm được trước mắt, mà ở việc trang bị cho các em tri thức, kỹ năng và một môi trường phát triển an toàn.

    Bên cạnh đó, chính phủ và các tổ chức xã hội cũng cần có những chính sách quyết liệt hơn trong việc xử lý các trường hợp bóc lột lao động trẻ em, đồng thời có những chương trình hỗ trợ trẻ em nghèo được tiếp cận giáo dục miễn phí. Cần có sự giám sát chặt chẽ hơn với các ngành nghề dễ xảy ra tình trạng sử dụng lao động trẻ em, xử lý nghiêm các doanh nghiệp, cá nhân lợi dụng trẻ em làm việc bất hợp pháp.

    Lao động trẻ em không phải là một vấn đề có thể giải quyết trong ngày một ngày hai, nhưng nếu mỗi cá nhân, gia đình và toàn xã hội cùng chung tay, chắc chắn chúng ta có thể xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho trẻ em. Đừng để tuổi thơ của các em bị đánh cắp, đừng để những đôi bàn tay bé nhỏ phải chai sạn vì lao động khi lẽ ra chúng cần được cầm bút, cần được chơi đùa và phát triển trong một môi trường lành mạnh. Hãy để trẻ em được sống đúng với tuổi thơ của mình, vì các em xứng đáng có một tương lai tươi sáng.

    (5) Phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật - Viết về 1 câu chuyện về một trường hợp trẻ em tham gia lao động được giúp đỡ quay lại trường học mà em tâm đắc.

    "Trẻ em không nên cầm cuốc, cầm xẻng mà nên cầm bút để viết lên ước mơ của chính mình." Nhưng không phải đứa trẻ nào cũng có cơ hội được làm điều đó. Tôi vẫn nhớ mãi câu chuyện của Minh – cậu bé có đôi bàn tay chai sạn vì lao động sớm, nhưng may mắn đã tìm lại được con đường đến trường nhờ sự giúp đỡ của những tấm lòng nhân ái.

    Minh sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng quê xa xôi. Cha mẹ em đều là lao động phổ thông, quanh năm bám ruộng vườn nhưng cuộc sống vẫn chật vật. Mẹ em bị bệnh nặng, tiền thuốc thang mỗi tháng là một gánh nặng lớn. Khi mới 11 tuổi, Minh đã phải nghỉ học để phụ giúp gia đình. Không còn những buổi đến lớp cùng bạn bè, thay vào đó là những ngày dài Minh lặn lội trên công trường, xách từng bao xi măng nặng trĩu, đôi tay nhỏ bé nứt nẻ vì vôi vữa và mồ hôi.

    Mỗi sáng, khi bạn bè đồng trang lứa cắp sách đến trường, Minh lại khoác lên mình chiếc áo lao động rộng thùng thình, cúi mặt bước vào guồng quay mưu sinh. Đôi khi, em dừng lại trước cổng trường, lặng lẽ nhìn những trang vở trắng tinh mà lòng đầy tiếc nuối. Em từng có một ước mơ: được trở thành thầy giáo để dạy chữ cho những đứa trẻ nghèo giống mình. Nhưng giấc mơ đó dường như xa vời hơn bao giờ hết.

    May mắn thay, câu chuyện của Minh được một nhóm tình nguyện viên trong chương trình "Trẻ em đến trường" biết đến. Khi họ đến tìm hiểu hoàn cảnh của em, Minh ban đầu còn e dè, sợ bị trách mắng vì đã nghỉ học. Nhưng những người ấy không trách, họ chỉ hỏi em có muốn đi học lại không. Đôi mắt Minh sáng lên, nhưng rồi nhanh chóng cụp xuống. "Nhà con nghèo lắm, con phải phụ giúp ba mẹ, không thể đến trường được đâu ạ," em nhỏ giọng nói.

    Những người tình nguyện viên không bỏ cuộc. Họ vận động quỹ hỗ trợ, giúp gia đình Minh có một khoản tiền để trang trải nợ nần và điều trị bệnh cho mẹ em. Họ còn thuyết phục ba em cho Minh đi học lại, cam kết sẽ hỗ trợ sách vở, học phí và một phần chi phí sinh hoạt để gia đình không còn lo lắng. Sau nhiều lần đắn đo, ba em đã gật đầu. Ngày Minh trở lại trường, thầy cô và bạn bè ai cũng vui mừng.

    Nhưng con đường quay lại trường học không hề dễ dàng. Minh đã bỏ lỡ nhiều bài vở, viết chữ cũng chậm hơn các bạn. Có những lúc em nản lòng, cảm thấy mình không theo kịp nữa. Nhưng lần này, Minh không còn đơn độc. Thầy cô luôn tận tình hướng dẫn, bạn bè sẵn sàng giúp đỡ, những tình nguyện viên vẫn thường xuyên động viên em. Từng ngày trôi qua, Minh dần lấy lại được niềm tin và sự tự tin của mình.

    Một năm sau, Minh không chỉ bắt kịp chương trình học mà còn trở thành học sinh giỏi của lớp. Em chăm chỉ hơn bao giờ hết, bởi em hiểu rằng cơ hội được đi học lại là điều quý giá vô cùng. Em không muốn đánh mất nó lần nữa. Khi được hỏi về ước mơ, Minh mỉm cười, ánh mắt sáng lên: "Em vẫn muốn trở thành thầy giáo. Em muốn giúp những đứa trẻ như em, để không ai phải bỏ lỡ giấc mơ chỉ vì nghèo khó."

    Câu chuyện của Minh là một minh chứng cho thấy rằng lao động trẻ em không phải là con đường duy nhất với những đứa trẻ nghèo khó. Nếu có sự giúp đỡ, quan tâm từ xã hội, các em vẫn có thể quay lại trường học, có một tương lai tốt đẹp hơn. Không một đứa trẻ nào sinh ra để làm việc trong môi trường khắc nghiệt, bị tước đoạt quyền học tập. Chúng ta có thể không thay đổi được hoàn cảnh của tất cả trẻ em, nhưng chỉ cần một Minh được đến trường, một giấc mơ được tiếp tục, thì đó đã là một điều kỳ diệu.

    Bởi lẽ, tuổi thơ không đáng bị đánh cắp bởi gánh nặng cơm áo. Hãy để trẻ em được lớn lên trong tình yêu thương và tri thức, bởi đó mới là nền tảng cho một xã hội thực sự phát triển.

    (6) Phòng ngừa lao động trẻ em trái pháp luật - Viết về những tác hại khi trẻ em bị xâm hại trên không gian mạng.

    "Internet giống như một con dao hai lưỡi – nó có thể mở ra cả thế giới, nhưng cũng có thể trở thành cánh cửa dẫn đến nguy hiểm nếu không được kiểm soát đúng cách." Trong thời đại công nghệ số, trẻ em có nhiều cơ hội để học tập, giải trí và kết nối với thế giới qua mạng internet. Nhưng đồng thời, môi trường mạng cũng tiềm ẩn vô số rủi ro, đặc biệt là tình trạng xâm hại trẻ em trên không gian mạng ngày càng gia tăng. Đây không chỉ là vấn đề riêng của một cá nhân hay một gia đình, mà là lời cảnh báo dành cho toàn xã hội về sự an toàn của thế hệ tương lai.

    Khi một đứa trẻ bị xâm hại trên không gian mạng, những tổn thương về tâm lý có thể kéo dài suốt cuộc đời. Việc bị lừa đảo, bắt nạt, quấy rối hay bị lợi dụng trên mạng khiến trẻ em rơi vào trạng thái lo lắng, sợ hãi, mất niềm tin vào cuộc sống. Không ít trường hợp, trẻ em trở nên tự ti, thu mình lại hoặc thậm chí rơi vào trầm cảm nặng nề. Những lời lẽ cay nghiệt, những hình ảnh hoặc thông tin cá nhân bị phát tán trên mạng có thể là cú sốc lớn, khiến các em ám ảnh và khó vượt qua.

    Không gian mạng cũng là nơi tiềm ẩn nguy cơ bóc lột lao động trẻ em theo cách tinh vi hơn. Trẻ có thể bị dụ dỗ làm những công việc bất hợp pháp, trở thành nạn nhân của các đường dây buôn người hoặc bị lạm dụng sức lao động trực tuyến như làm việc quá sức để kiếm tiền qua các nền tảng game, livestream hay những công việc không phù hợp với độ tuổi. Đằng sau những lời hứa hẹn về thu nhập cao là vô số cái bẫy mà trẻ em chưa đủ nhận thức để tự bảo vệ mình.

    Một trong những hình thức xâm hại nguy hiểm nhất là việc trẻ em bị lợi dụng hình ảnh, thông tin cá nhân để phục vụ cho các mục đích xấu. Những bức ảnh vô tình được đăng tải, những thông tin tưởng chừng như vô hại lại có thể trở thành công cụ cho kẻ xấu trục lợi. Nhiều trẻ em không biết rằng chỉ một cú nhấp chuột cũng có thể khiến cuộc sống của mình bị đảo lộn. Sự thiếu hiểu biết về bảo mật thông tin khiến các em dễ dàng trở thành mục tiêu của tội phạm mạng.

    "Không phải lúc nào mạng internet cũng là nơi an toàn. Đôi khi, một tin nhắn cũng có thể là cái bẫy." Trẻ em thường dễ tin tưởng người lạ trên mạng, đặc biệt khi nhận được sự quan tâm, khen ngợi. Đó là lý do nhiều em bị dụ dỗ vào những mối quan hệ độc hại, bị ép buộc gửi hình ảnh hoặc thông tin cá nhân. Những câu chuyện về việc trẻ em bị xâm hại tình dục qua mạng, bị lừa gạt và đe dọa không còn xa lạ. Đáng lo ngại hơn, nhiều trẻ vì sợ hãi mà không dám lên tiếng, khiến sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng.

    Vậy làm sao để bảo vệ trẻ em khỏi những nguy cơ này? Câu trả lời nằm ở sự giáo dục, giám sát và sự chung tay của gia đình, nhà trường cũng như cả xã hội. Cha mẹ cần trang bị cho con những kỹ năng tự bảo vệ trên không gian mạng, giúp các em hiểu rõ về quyền riêng tư và biết cách ứng phó khi gặp tình huống nguy hiểm. Nhà trường cũng cần lồng ghép nội dung về an toàn mạng vào chương trình giáo dục, để trẻ có thể tự nhận diện và phòng tránh các nguy cơ.

    Bên cạnh đó, cơ quan chức năng cần có những biện pháp mạnh mẽ hơn để kiểm soát các nội dung độc hại, xử lý nghiêm các hành vi xâm hại trẻ em trên mạng. Những nền tảng trực tuyến cũng phải có trách nhiệm bảo vệ trẻ em, không để các nội dung xấu tiếp cận các em một cách dễ dàng.

    Không gian mạng không xấu, nhưng nếu không có sự quản lý chặt chẽ, nó có thể trở thành cơn ác mộng đối với trẻ em. Mỗi người lớn, mỗi bậc cha mẹ, mỗi nhà giáo dục đều cần nhận thức rõ rằng bảo vệ trẻ em trên mạng không chỉ là trách nhiệm, mà còn là nghĩa vụ. Hãy để trẻ được học tập, vui chơi trong một môi trường an toàn, để đôi cánh ước mơ của các em không bị tổn thương bởi những cạm bẫy vô hình.

    >>> Tham khảo thêm:

    Mẫu bài văn Cuộc thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2

    Mẫu bài viết Cuộc thi Sáng kiến bảo đảm trật tự trường học về phòng chống bạo lực học đường và lao động trẻ em lần 2 tham khảo.

    Nghị luận xã hội về nói không với bạo lực học đường

    Nghị luận xã hội về vấn nạn lao động trẻ em tuyển chọn

    saved-content
    unsaved-content
    149