Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025
Nội dung chính
Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025
(1) Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025 - mẫu 1
Tuổi thơ của con gắn liền với những buổi chiều cha đón con từ trường về trên chiếc xe máy cũ, với bàn tay chai sạn nhưng ấm áp nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con. Con vẫn nhớ như in dáng lưng gầy của cha, những ngày mưa gió vẫn lặng lẽ cõng con qua con đường lầy lội. Khi ấy, con chỉ nghĩ đơn giản rằng cha là siêu nhân – người có thể làm tất cả mọi thứ mà không biết mệt. Nhưng con đã sai… Cha không phải siêu nhân. Cha cũng có những lúc mệt mỏi, cũng có những giấc ngủ chẳng tròn khi lo toan cuộc sống. Cha cũng từng có những ước mơ dang dở nhưng chấp nhận gác lại để con có được những điều tốt đẹp nhất. Con nhớ ngày con bước chân vào đại học, cha vỗ vai con, giọng đầy tự hào: Nhưng tối hôm ấy, con thấy cha ngồi lặng lẽ trước hiên nhà, nhìn vào khoảng không xa xăm. Lần đầu tiên con nhận ra rằng, cha không phải là người đàn ông không biết buồn, không biết lo. Con biết, học phí đại học là một gánh nặng. Nhưng cha chưa bao giờ để con thấy áp lực ấy. Cha vẫn cười, vẫn động viên con, để con yên tâm mà vững bước. Rồi thời gian trôi, con lớn, con trưởng thành. Con đi làm, có thể tự lo cho bản thân, thậm chí thỉnh thoảng còn gửi tiền về biếu cha mẹ. Vậy mà cha vẫn luôn từ chối, vẫn nói: “Cha còn khoẻ, còn lo được, con cứ giữ lấy mà lo cho tương lai.” Cha à, đã đến lúc để con lo cho cha rồi… Con nhận ra rằng, trên đời này không có ai thương con vô điều kiện như cha mẹ. Và cũng chẳng có ai có thể thay thế được vị trí của cha trong trái tim con. Cha là bầu trời, là chỗ dựa, là niềm tin để con vững vàng bước qua những sóng gió cuộc đời. Cảm ơn cha – người hùng thầm lặng của con! |
(2) Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025 - mẫu 2
Bờ Vai Cha – Chốn Bình Yên Của Con Tôi vẫn nhớ ngày bé, mỗi lần tôi vấp ngã, cha không chạy đến đỡ tôi ngay mà chỉ đứng từ xa nhìn. Lúc ấy, tôi giận cha lắm, nghĩ rằng cha không thương tôi. Nhưng rồi, khi tôi lấm lem nước mắt đứng dậy, cha mới chậm rãi bước đến, xoa đầu tôi và nói: "Ngã thì phải tự đứng lên, con gái của cha phải mạnh mẽ." Nhiều năm sau, khi tôi rời xa vòng tay cha, một mình chênh vênh giữa thành phố rộng lớn, tôi mới hiểu rằng cha đã dạy tôi cách đứng dậy từ những vấp ngã đầu đời. Tôi nhớ ngày tôi nhận được kết quả trượt đại học. Tôi đã khóc như một đứa trẻ, thu mình trong góc phòng, không dám nhìn ai. Tôi sợ cha thất vọng. Tôi sợ ánh mắt của cha sẽ lạnh lùng, trách móc. Nhưng cha không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đặt lên bàn tôi một cốc sữa nóng và tờ giấy ghi vỏn vẹn: "Thua keo này, bày keo khác." Năm đó, tôi học lại, quyết tâm thi một lần nữa. Ngày tôi cầm giấy báo trúng tuyển, cha không nói gì nhiều, chỉ lặng lẽ vỗ nhẹ vai tôi rồi quay đi thật nhanh. Nhưng tôi kịp thấy đôi mắt cha hoe đỏ. Cha không giỏi thể hiện tình cảm, nhưng tình yêu cha dành cho tôi luôn âm thầm mà bao la đến lạ. Ngày tôi đi làm xa, cha đứng ở cổng, nhìn theo tôi thật lâu. Tôi ngoái đầu lại, thấy bóng dáng cha nhỏ bé giữa nắng chiều. Tôi muốn chạy lại ôm cha, muốn nói rằng tôi thương cha biết bao, nhưng lại không thể. Tôi sợ mình sẽ khóc, sợ mình sẽ không đủ dũng cảm rời đi. Bây giờ, khi đã trưởng thành, tôi nhận ra rằng cha là người đàn ông tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi. Bờ vai cha từng là chỗ dựa vững chắc nhất, nhưng cha lại luôn âm thầm dạy tôi cách tự đứng vững trong cuộc đời này. Cha ơi, dù sau này con đi bao xa, trái tim con vẫn luôn có một chốn bình yên mang tên "gia đình" – nơi có cha, có mẹ đợi con trở về. |
(3) Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025 - mẫu 3
Cha Ơi, Con Nhớ Cha Rất Nhiều… Cha rời xa con vào một ngày trời lạnh. Hôm đó, bầu trời xám xịt, gió thổi hun hút như muốn cuốn theo cả những kỷ niệm giữa hai cha con mình. Người ta bảo thời gian sẽ làm lành mọi vết thương, nhưng cha biết không, dù bao nhiêu năm trôi qua, trái tim con vẫn đau nhói mỗi khi nhớ về cha. Hồi nhỏ, mỗi sáng cha đều dậy thật sớm để chuẩn bị đồ ăn cho con rồi mới tất tả đi làm. Những ngày mưa gió, cha vẫn kiên trì đứng trước cổng trường, chiếc áo mưa mỏng manh không đủ che hết đôi vai gầy. Con đã từng vô tâm nghĩ rằng, đó là những điều hiển nhiên cha phải làm, nhưng bây giờ, khi cha không còn nữa, con mới thấm thía rằng tất cả những điều ấy đều xuất phát từ tình yêu thương vô bờ bến. Cha à, con nhớ những ngày thơ bé, khi con sợ bóng tối, cha luôn cầm tay con, dịu dàng nói: Thế mà giờ đây, con chẳng thể nào nắm lấy bàn tay ấy nữa rồi… Con nhớ những lần con vấp ngã trong cuộc sống, cha không bao giờ trách mắng, chỉ lặng lẽ vỗ nhẹ vai con mà nói: Nhưng giờ đây, con chẳng còn ai để dựa vào, chẳng còn ai nhắc nhở con rằng mọi thứ rồi sẽ ổn… Cha à, con vẫn thường tự hỏi, nếu cha còn sống, liệu cha có vui khi thấy con đã trưởng thành? Con đã có thể tự lo cho bản thân, nhưng lại chẳng thể tìm lại cảm giác bình yên khi xưa – khi con biết rằng luôn có cha đứng phía sau dõi theo và che chở. Mỗi lần nhớ cha, con chỉ dám ngồi lặng lẽ trước di ảnh, nhìn vào đôi mắt hiền từ ấy và tự nhủ: "Cha ơi, con nhớ cha rất nhiều!" Cuộc đời này vẫn tiếp diễn, nhưng với con, sẽ mãi có một khoảng trống không gì có thể lấp đầy – đó là hình bóng của cha… |
(4) Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025 - mẫu 4
Cha tôi chưa bao giờ biết đến bảng chữ cái một cách trọn vẹn. Cha không có những tấm bằng danh giá hay những kiến thức cao siêu để giảng giải cho con cái. Nhưng chính cha, với đôi bàn tay chai sạn và những giọt mồ hôi mặn đắng, đã dạy chúng tôi bài học quý giá nhất về cuộc đời. Cha sinh ra trong một gia đình nghèo khó, ngày nhỏ chưa kịp biết con chữ đã phải theo ông bà ra đồng. Cả thanh xuân cha vùi mình vào những bãi bùn, những công trường đầy nắng gió, chỉ mong kiếm đủ tiền để con cái không phải đi lại con đường của cha. Cha không biết đọc sách, nhưng cha hiểu thấu những đạo lý làm người. Cha không giỏi tính toán, nhưng cha luôn cân đo đủ đầy từng đồng bạc lẻ, chỉ để dành dụm lo cho anh em tôi có cơ hội được đến trường. Những năm tháng khó khăn ấy, cha làm mọi công việc nặng nhọc để nuôi sống gia đình. Bàn tay cha chai sạn vì gánh gồng cuộc đời, lưng cha còng xuống vì gánh nặng cơm áo. Có những hôm cha về muộn, mệt mỏi đến mức chỉ kịp chợp mắt một lát rồi lại vội vã đi làm. Cha không bao giờ nói với chúng tôi về ước mơ của mình. Nhưng tôi hiểu, giấc mơ lớn nhất của cha chính là thấy con cái trưởng thành, có cuộc sống tốt đẹp hơn cha ngày trước. Ngày tôi cầm trên tay tấm bằng đại học, tôi thấy cha cười. Nụ cười ấy không rạng rỡ như người ta thường thấy trên những tấm ảnh tốt nghiệp, nhưng trong đôi mắt cha, tôi thấy ánh lên niềm tự hào. Cha à, con biết cha chưa bao giờ tự hào về bản thân mình, nhưng với con, cha là người vĩ đại nhất. Cha không cần bằng cấp, nhưng đã dạy con bài học về sự kiên trì và lòng bao dung. Cha không có danh tiếng, nhưng đã cho con một tấm gương về sự hy sinh thầm lặng. Nếu có ai hỏi con rằng: "Thầy dạy con thành người là ai?", con sẽ không ngần ngại trả lời rằng: "Chính là cha tôi!" Cha ơi, con mong sao những tháng ngày sau này, cha có thể sống nhẹ nhàng hơn một chút. Để con có thể chăm sóc lại cho cha, như cách cha đã dành cả đời chăm lo cho chúng con… |
(5) Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025 - mẫu 5
Cha tôi bây giờ đã già. Rất già. Đến mức đôi chân không còn vững, bàn tay run run chẳng thể tự cài khuy áo, và trí nhớ ngày một phai nhạt dần theo năm tháng. Cha đã quên mất nhiều thứ—quên bữa cơm vừa ăn, quên cả những câu chuyện ngày hôm qua, thậm chí có khi quên cả tên tôi. Nhưng có một điều cha chưa bao giờ quên: cha vẫn nhớ rằng tôi là con của cha. Ngày bé, cha là người luôn kiên nhẫn dạy tôi từng con chữ, từng phép tính. Bây giờ, tôi lại là người nhắc cho cha nhớ hôm nay là ngày gì, nhắc cha từng bữa cơm, từng viên thuốc. Ngày trước, cha thường dắt tôi qua những con đường làng nhỏ, kể cho tôi nghe những câu chuyện ngày xưa. Còn bây giờ, tôi dìu cha đi từng bước chậm rãi, kể lại cho cha những câu chuyện cha đã quên. Có lần, cha nhìn tôi rất lâu rồi khẽ hỏi: Tim tôi đau nhói, nhưng tôi vẫn cười: Cha gật gù như hiểu ra, rồi nắm chặt tay tôi, ánh mắt dịu dàng như ngày tôi còn bé. Cha đã quên hết những ký ức, nhưng đôi mắt cha vẫn ánh lên tình yêu thương như ngày nào. Cha đã quên tên tôi, nhưng vẫn nhớ cách nắm tay tôi thật chặt, vẫn nhớ vuốt nhẹ tóc tôi mỗi khi tôi ngồi cạnh. Cha ơi, cuộc đời này thật trớ trêu. Ngày nhỏ, con sợ lớn lên sẽ quên mất những kỷ niệm với cha. Nhưng đến khi con lớn, chính cha lại là người quên trước. Nhưng không sao đâu cha, con sẽ nhớ thay phần cha. Con sẽ nhớ tất cả những yêu thương cha dành cho con. Nhớ giọng nói trầm ấm, bàn tay thô ráp nhưng dịu dàng, nhớ cả những ngày cha còn mạnh mẽ, che chở cho con giữa cuộc đời. Cha ơi, dù trí nhớ có phai nhạt theo thời gian, nhưng với con, tình yêu của cha sẽ mãi mãi vẹn nguyên… |
Mẫu bài dự thi cuộc thi Cha và con gái năm 2025 (Hình từ Internet)
Quyền và nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ được pháp luật quy định thế nào?
Căn cứ quy định tại Điều 70 Luật Hôn nhân và gia đình 2014 về quyền và nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ được quy định như sau:
Quyền và nghĩa vụ của con
1. Được cha mẹ thương yêu, tôn trọng, thực hiện các quyền, lợi ích hợp pháp về nhân thân và tài sản theo quy định của pháp luật; được học tập và giáo dục; được phát triển lành mạnh về thể chất, trí tuệ và đạo đức.
2. Có bổn phận yêu quý, kính trọng, biết ơn, hiếu thảo, phụng dưỡng cha mẹ, giữ gìn danh dự, truyền thống tốt đẹp của gia đình.
3. Con chưa thành niên, con đã thành niên mất năng lực hành vi dân sự hoặc không có khả năng lao động và không có tài sản để tự nuôi mình thì có quyền sống chung với cha mẹ, được cha mẹ trông nom, nuôi dưỡng, chăm sóc.
Con chưa thành niên tham gia công việc gia đình phù hợp với lứa tuổi và không trái với quy định của pháp luật về bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em.
4. Con đã thành niên có quyền tự do lựa chọn nghề nghiệp, nơi cư trú, học tập, nâng cao trình độ văn hóa, chuyên môn, nghiệp vụ; tham gia hoạt động chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội theo nguyện vọng và khả năng của mình. Khi sống cùng với cha mẹ, con có nghĩa vụ tham gia công việc gia đình, lao động, sản xuất, tạo thu nhập nhằm bảo đảm đời sống chung của gia đình; đóng góp thu nhập vào việc đáp ứng nhu cầu của gia đình phù hợp với khả năng của mình.
5. Được hưởng quyền về tài sản tương xứng với công sức đóng góp vào tài sản của gia đình.
Như vậy, pháp luật cũng quy định rõ con cái có bổn phận yêu quý, kính trọng, biết ơn, hiếu thảo, phụng dưỡng cha mẹ, giữ gìn danh dự, truyền thống tốt đẹp của gia đình.