Công ước 102 năm 1952 quy phạm tối thiểu về an toàn xã hội

Số hiệu 102
Ngày ban hành 28/06/1952
Ngày có hiệu lực
Loại văn bản Điều ước quốc tế
Cơ quan ban hành ***
Người ký ***
Lĩnh vực Lao động - Tiền lương

CÔNG ƯỚC SỐ 102

CÔNG ƯỚC

VỀ QUY PHẠM TỐI THIỂU VỀ AN TOÀN XÃ HỘI, 1952

Hội nghị toàn thể của Tổ chức Lao động quốc tế,

Được Hội đồng quản trị của Văn phòng Lao động quốc tế triệu tập tại Giơ-ne-vơ ngày 4 tháng 6 năm 1952, trong kỳ họp thứ ba mươi lăm, và

Sau khi đã quyết định chấp thuận một số đề nghị về các quy phạm tối thiểu về an toàn xã hội, là vấn đề thuộc điểm thứ năm trong chương trình nghị sự kỳ họp, và

Sau khi đã quyết định rằng những đề nghị đó sẽ mang hình thức một Công ước quốc tế,

Thông qua ngày 28 tháng 6 năm 1952, Công ước dưới đây, gọi là Công ước về An toàn xã hội (quy phạm tối thiểu), 1952.

Phần I.

NHỮNG QUY ĐỊNH CHUNG

Điều 1

1. Trong Công ước này, các thuật ngữ dưới đây được hiểu như sau :

a) “được quy định” nghĩa là được xác định bởi pháp luật hoặc quy định;

b) “nơi thường trú” là nơi cư trú quen thuộc trên lãnh thổ của Nước thành viên, và thuật ngữ “người thường trú” là chỉ một người vẫn thường trú trên lãnh thổ của Nước thành viên;

c) “người vợ” là chỉ người vợ ăn theo người chồng;

d) “người vợ góa” là chỉ người phụ nữ ăn theo người chồng tới khi người chồng chết;

e) “con” là chỉ đứa con dưới tuổi hết bắt buộc đi học, hoặc đứa con dưới 15 tuổi, tuy theo quy định;

f) “thâm niên” là chỉ thời gian đóng góp, hoặc thời gian đã làm việc, hoặc thời gian thường trú, hoặc một sự kết hợp của những thời gian đó, tùy theo quy định.

2. Tại các Điều 10, 35 và 49, thuật ngữ “trợ cấp” được hiểu là sự chăm sóc được cung cấp trực tiếp, hoặc các khoản trợ cấp gián tiếp, bao gồm việc hoàn trả các phí tổn mà đương sự đã gánh chịu.

Điều 2

Mọi Nước thành viên chịu hiệu lực của Công ước này sẽ:

a) phải áp dụng :

i) phần I;

ii) ít nhất là 3 phần trong các phần II, III, IV, V, VI, VII, VIII, IX và X; bao gồm ít hất là một trong các phần IV, V, VI, IX và X;

iii) những quy định tương ứng trong các phần IX, XII và XIII;

iv) Phần XIV;

b) khi phê chuẩn, phải chỉ rõ phần nào trong các phần từ III đến X mà mình chấp nhận những nghĩa vụ theo Công ước.

Điều 3

1. Nước thành viên mà nền kinh tế và các phương tiện y tế chưa phát triển đủ mức thì có thể, và trong bất kỳ thời hạn nào mà cơ quan có thẩm quyền thấy cần thiết, bằng một bản tuyên bố kèm theo văn bản phê chuẩn, bảo lưu việc sử dụng những ngoại lệ tạm thời được nêu trong những Điều sau đây: 9e); 12(2); 15đ); 18(2); 21c); 27đ); 34(3); 42đ); 48c); 55đ); và 61đ).

2. Mọi Nước thành viên có bản tuyên bố theo Đoạn 1, Điều này, trong báo cáo hàng năm về tình hình áp dụng Công ước này theo Điều 22 của Điều lệ Tổ chức Lao động quốc tế, khi nói về mỗi ngoại lệ mà mình bảo lưu việc sử dụng, thì phải cho biết:

[...]