Quyết định 334/QĐ-UBND năm 2009 về kế hoạch hành động phòng, chống bạo lực gia đình của tỉnh Vĩnh Long giai đoạn 2009 - 2015

Số hiệu 334/QĐ-UBND
Ngày ban hành 10/02/2009
Ngày có hiệu lực 10/02/2009
Loại văn bản Quyết định
Cơ quan ban hành Tỉnh Vĩnh Long
Người ký Phạm Văn Đấu
Lĩnh vực Văn hóa - Xã hội

UỶ BAN NHÂN DÂN
TỈNH VĨNH LONG
-------

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
---------------

Số: 334/QĐ-UBND

Vĩnh Long, ngày 10 tháng 02 năm 2009

 

QUYẾT ĐỊNH

VỀ VIỆC BAN HÀNH KẾ HOẠCH HÀNH ĐỘNG PHÒNG, CHỐNG BẠO LỰC GIA ĐÌNH TỈNH VĨNH LONG GIAI ĐOẠN 2009 - 2015

CHỦ TỊCH UỶ BAN NHÂN DÂN TỈNH VĨNH LONG

Căn cứ Luật Tổ chức Hội đồng nhân dân và Uỷ ban nhân dân, ngày 26 tháng 11 năm 2003;

Căn cứ Luật Phòng, chống bạo lực gia đình số 02/2007/QH12, ngày 21 tháng 11 năm 2007;

Căn cứ Quyết định số 4415/QĐ-BVHTTDL, ngày 16/10/2008 của Bộ trưởng Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch về việc ban hành Kế hoạch hành động phòng, chống bạo lực gia đình của Bộ Văn hoá, Thể thao và Du lịch giai đoạn 2008 - 2015;

Xét Tờ trình số 17/TTr-SVHTTDL, ngày 04/02/2009 của Giám đốc Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch Vĩnh Long về việc ban hành Kế hoạch hành động phòng, chống bạo lực gia đình tỉnh Vĩnh Long giai đoạn 2009 - 2015,

QUYẾT ĐỊNH:

Điều 1. Ban hành kèm theo Quyết định này Kế hoạch hành động phòng, chống bạo lực gia đình của tỉnh Vĩnh Long giai đoạn 2009 - 2015.

Điều 2. Giao Giám đốc Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch chịu trách nhiệm hướng dẫn và tổ chức thực hiện theo đúng nội dung Kế hoạch nêu trên.

Điều 3. Chánh Văn phòng Uỷ ban nhân dân tỉnh, Giám đốc Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch, thủ trưởng các sở, ban ngành, đoàn thể và Chủ tịch Uỷ ban nhân dân các huyện, thị xã chịu trách nhiệm thi hành quyết định.

Quyết định này có hiệu lực thi hành kể từ ngày ký./.

 

 

CHỦ TỊCH




Phạm Văn Đấu

 

KẾ HOẠCH HÀNH ĐỘNG

PHÒNG, CHỐNG BẠO LỰC GIA ĐÌNH TỈNH VĨNH LONG GIAI ĐOẠN 2009 - 2015
(Ban hành kèm theo Quyết định số 334/QĐ-UBND,ngày 10/02/2009 của Chủ tịch Uỷ ban nhân dân tỉnh Vĩnh Long)

I. TÌNH HÌNH CHUNG VỀ THỰC TRẠNG BẠO LỰC GIA ĐÌNH CỦA ĐỊA PHƯƠNG:

Theo kết quả khảo sát năm 2006 của Uỷ ban các vấn đề xã hội của Quốc hội tại 08 tỉnh, thành phố, hàng năm có 2,3% gia đình có các hành vi bạo lực về thể chất (đánh đập), 25% có hành vi bạo lực tinh thần và 30% cặp vợ chồng có xảy ra hiện tượng ép buộc quan hệ tình dục. Thực trạng các vụ con, cháu ngược đãi ông bà, bố mẹ hoặc bố mẹ đối xử tàn tệ với con cái cũng là vấn đề đáng quan tâm.

Cuộc điều tra gia đình Việt Nam năm 2006 trên phạm vi toàn quốc đã cho thấy rằng, chỉ tính riêng 3 hình thức bạo lực trong gia đình là đánh, mắng chửi và ép quan hệ tình dục khi người vợ (chồng) không mong muốn thì trong 12 tháng qua có 21,2% các gia đình xảy ra một trong ba hình thức này.

Sự tồn tại của bạo lực gia đình trước hết xuất phát từ mối quan hệ quyền lực không bình đẳng giữa người gây ra bạo lực và nạn nhân của bạo lực. Quan niệm gia trưởng, "chồng chúa vợ tôi" là một trong những nguyên nhân chính của các hành vi bạo lực gia đình. Cách thức giáo dục con cái kiểu cũ, bắt con cái luôn phải tuân thủ ý kiến cha mẹ hay quan niệm "thương cho roi cho vọt" cũng đã dẫn đến nhiều hành vi coi thường nhân phẩm và tính mạng của trẻ em.

Bạo lực gia đình (BLGĐ) gây ra những hậu quả trực tiếp về chi phí chăm sóc và phục hồi sức khoẻ nạn nhân. Ngoài ra cũng dẫn tới nhiều chi phí gián tiếp khác về kinh tế - xã hội như tăng tình trạng bệnh tật và tự tử, mất khả năng tham gia sản xuất.

Trong thời gian qua, các địa phương đã có nhiều biện pháp tích cực phòng chống bạo lực gia đình. Tuy nhiên hoạt động can thiệp ở một số địa phương chưa có hiệu quả cao. Chẳng hạn, hoạt động hoà giải chủ yếu chỉ tiến hành đối với những trường hợp bạo lực về thể chất đã rõ ràng. Sự can thiệp của cơ quan hành pháp còn bị động và chậm. Việc phối hợp hoạt động ở một số địa phương còn chưa tốt, kế hoạch không cụ thể và không có sự phân công rõ ràng.

Về nhận thức, nhiều cán bộ còn coi bạo lực gia đình là chuyện riêng của từng gia đình. Về kỹ năng, phần lớn chưa được trang bị phương pháp, kỹ năng chuyên môn cần thiết cho công tác hoà giải, tư vấn và trợ giúp nạn nhân cũng như người thực hiện hành vi bạo lực. Nhiều cán bộ y tế cơ sở chưa được tập huấn kỹ năng sàng lọc, phát hiện nạn nhân bạo lực. Việc kiểm tra, cập nhật thông tin còn yếu. Thống kê về bạo lực gia đình chưa trở thành một nhiệm vụ của một cơ quan cụ thể, gây khó khăn cho việc xây dựng chương trình hành động phòng chống bạo lực gia đình ở các cấp. Đặc biệt, hiện nay còn thiếu những dữ liệu cơ bản làm cơ sở để đánh giá việc can thiệp chống bạo lực gia đình cũng như giám sát các hoạt động phòng, chống bạo lực gia đình (PCBLGĐ).

Thực trạng BLGĐ nghiêm trọng cùng với những khó khăn trong các mặt công tác nêu trên đòi hỏi phải có một kế hoạch hành động tích cực và cụ thể của cơ quan quản lý nhà nước về PCBLGĐ nhằm ngăn ngừa và giảm thiểu tình trạng BLGĐ hiện nay.

II. MỤC TIÊU:

1. Mục tiêu tổng quát:

Uỷ ban nhân dân các cấp thực hiện có hiệu quả nhiệm vụ quản lý nhà nước về PCBLGĐ; xây dựng một cơ chế tổ chức, triển khai có hiệu quả Luật PCBLGĐ nhằm góp phần giảm bạo lực gia đình.

[...]