Thông tư liên bộ 17-LB-NV-VH năm 1963 hướng dẫn Chỉ thị 23-TTg về việc sửa đổi và đặt tên phố, vườn hoa, quảng trường, tên xã, thôn và thị trấn do Bộ Nội vụ - Bộ Văn hóa ban hành

Số hiệu 17-LB-NV-VH
Ngày ban hành 02/08/1963
Ngày có hiệu lực 17/08/1963
Loại văn bản Thông tư liên tịch
Cơ quan ban hành Bộ Nội vụ,Bộ Văn hoá
Người ký Ung Văn Khiêm
Lĩnh vực Bộ máy hành chính,Văn hóa - Xã hội

BỘ NỘI VỤ-BỘ VĂN HOÁ
******

VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
********

Số: 17-LB-NV-VH

Hà Nội, ngày 02 tháng 08 năm 1963 

 

THÔNG TƯ LIÊN BỘ

QUY ĐỊNH CHI TIẾT, THI HÀNH CHỈ THỊ SỐ 23-TTG NGÀY 15-4-1963 CỦA PHỦ THỦ TƯỚNG VỀ VIỆC SỬA ĐỔI VÀ ĐẶT TÊN PHỐ, VƯỜN HOA, QUẢNG TRƯỜNG, TÊN XÃ, THÔN VÀ THỊ TRẤN

Kính gửi:  Các ủy ban hành chính khu, thành phố, tỉnh.  

 

Phủ Thủ tướng đã ra Chỉ thị số 23-TTg ngày 15-4-1963 quy định một số nguyên tắc hướng dẫn việc sửa đổi và đặt tên phố, vườn hoa, quảng trường, tên xã, thôn và thị trấn. Sau khi trao đổi ý kiến với Viện sử học, liên Bộ ra thông tư này nhằm giải thích và quy định những thể thức thi hành chỉ thị nói trên của Phủ Thủ tướng.

I. NGUYÊN TẮC SỬA ĐỔI VÀ ĐẶT TÊN PHỐ, VƯỜN HOA, QUẢNG TRƯỜNG, TÊN XÃ, THÔN VÀ THỊ TRẤN

A. ĐỐI VỚI TÊN PHỐ, VƯỜN HOA, QUẢNG TRƯỜNG:

Từ nay, ở miền Bắc, nên thống nhất dùng danh từ “phố” để chỉ các phố nhỏ và phố lớn, kể cả các phố có nhiều công thự và biệt thự, hai bên hè có trồng cây và nhiều nơi gọi là “đại lộ”. Danh từ “đường” dùng để chỉ những mạch giao thông, hai bên có ít nhà, có nhiều vườn hoa, hay hồ ao, nối liền nội thành với ngoại thành, với tỉnh lân cận, hay nối liền hai khu vực dân cư của thành phố, danh từ “ngõ” dùng để chỉ một đoạn đường ngắn, hẹp, nối liền hai phố, hoặc không có lối ra (ngõ cụt). Dùng danh từ “vườn hoa” để thay cho “công viên”. “Quảng trường” dùng để chỉ những khoảng đất rộng ở giữa thành phố, nơi gặp nhau của nhiều đường, phố lớn.

Cần tránh xáo trộn trong việc sửa đổi tên phố, vườn hoa, quảng trường: các tên có ý nghĩa truyền thống và tên các nhân vật, sự kiện lịch sử dùng đã hợp lý thì để nguyên, chỉ cần nghiên cứu sửa đổi các tên bất hợp lý một cách rõ rệt, nhất là tên của bọn thực dân, đế quốc, của bọn Việt gian, của giai cấp bóc lột, của các vua quan mà công lao hay sự nghiệp không đáng kể, của bọn phong kiến Trung quốc sang cai trị nước ta thời kỳ Bắc thuộc.

Các phố mang tên các lãnh tụ của Đảng, các chiến sĩ cách mạng đã mất và có công lao với sự nghiệp cách mạng của dân tộc hay đã hy sinh một cách anh dũng thì cần để nguyên. Còn tên các chiến sĩ cách mạng hiện còn sống thì nói chung nên sửa đổi và thay thế bằng những tên khác.

Đối với các phố mang tên nhân vật lịch sử hiện đại đã mất mà công, tội đối với nhân dân chưa xác định được dứt khoát thì việc sửa đổi tên cần nghiên cứu thận trọng.

Đối với các phố lớn, vườn hoa lớn và quảng trường, thì dùng tên các anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa, sự kiện lịch sử trong và ngoài nước có ý nghĩa lớn, hoặc tên các lãnh tụ của phong trào cách mạng thế giới, đối với các phố, vườn hoa loại vừa và các đường thì dùng tên các nhân vật, sự kiện lịch sử kém quan trọng hơn. Các phố nhỏ và các ngõ thì mang tên các nhân vật, sự kiện lịch sử ít quan trọng hơn nữa.

Để giúp đỡ các Ủy ban hành chính thành phố, thị xã, thị trấn trong việc đặt tên các phố, quảng trường, vườn hoa, Viện sử học Việt Nam đã lập danh sách một số cá nhân vật và sự kiện lịch sử trong và ngoài nước. Các Sở, Ty văn hóa sẽ dựa vào bản danh sách đó, gửi kèm theo thông tư này để lập bản danh sách dùng cho địa phương, cần thêm vào danh sách tên những danh nhân và sự kiện lịch sử có nhiều ý nghĩa với địa phương, tên những tỉnh hoặc thành phố miền Nam mà địa phương đã kết nghĩa.

Đối với tên các nhân vật thần thoại hoặc truyền thuyết đã trở thành tài sản văn hóa chung của dân tộc, hoặc tượng trưng cho tinh thần đấu tranh anh dũng của nhân dân ta chống ngoại xâm thì cần duy trì.

Trong việc đặt tên các phố, cần chú ý dùng tên phụ nữ, người miền Nam, người các dân tộc, người đã có công phát minh và truyền bá các nghề.

Đối với các quảng trường, vườn hoa thì dùng tên các chiến công lớn, các sự kiện và địa điểm lịch sử quan trọng, các cuộc cách mạng và khởi nghĩa, các lãnh tụ đã mất của phong trào công nhân quốc tế, các danh nhân văn hóa lớn của dân tộc và của thế giới, không nên dùng các tên có tính chất khẩu hiệu, trừ những tên nói lên nguyện vọng độc lập và thống nhất của nhân dân ta, hoặc có ý nghĩa với nhân dân địa phương.

Cần khôi phục lại các tên có ý nghĩa truyền thống mà nhân dân đã quen dùng trước kia.

Đối với các phố mới và dài, cùng một quang cảnh từ đầu đến cuối, thì không nên cắt thành nhiều đoạn, gọi bằng nhiều tên khác nhau.

Từ nay trở đi, việc đặt tên các phố, vườn hoa, quảng trường mới xây dựng tại các thành phố trực thuộc Trung ương phải được Ủy ban phụ trách xét duyệt của Trung ương phê chuẩn.

B. ĐỐI VỚI TÊN XÃ, THÔN, BẢN, XÓM.

Những tên xã đặt bằng cách ghép chữ mới vào một chữ tên của huyện thì nói chung vẫn giữ nguyên. Nhưng, nếu tên cũ của một số xã do có ý nghĩa truyền thống, hoặc có ý nghĩa kinh tế, chính trị hay lịch sử quan trọng thì nhất thiết phải khôi phục lại. Thí dụ: các xã Cổ Loa, Tiên Điền, Võ Liệt, Lam Sơn, v.v… Các Ủy ban hành chính tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương cần nghiên cứu khôi phục lại tên các xã này.

Không dùng tên nhân vật, kể cả những người đã mất, để đặt tên xã, thôn, bản, xóm. Cần sửa đổi tên các xã, thôn, bản, xóm mang tên các anh hùng dân tộc, các lãnh tụ, các chiến sĩ cách mạng như xã Lê Lợi, Quang Trung, Xuân Khu, Trường Chinh, Quốc Việt, Quốc Trị, xóm La Văn Cầu, Nguyễn Thị Chiên, v.v… và thay thế bằng những tên cũ mà nhân dân đã quen dùng trước kia. Trường hợp đặc biệt, nếu muốn giữ tên  lãnh tụ của Đảng hay chiến sĩ cách mạng còn sống thì phải trình Hội đồng Chính phủ quyết định.

Cần sửa đổi các tên xã trùng nhau cùng trong một tỉnh, các tên có tính chất khẩu hiệu một cách quá rõ rệt mà hiện nay không còn thích hợp nữa, thí dụ: các xã Khởi Nghĩa, Kháng Chiến, Đồng Ý, Tranh Đấu, Xung Phong, Hy Sinh, Nhất Trí, Tiến Tới v.v… các tên xã miền núi đặt theo tiếng phổ thông mà nhân dân các dân tộc khó gọi, và thay thế những tên cần sửa đổi đó bằng những tên có ý nghĩa truyền thống, hoặc đã quen gọi trước kia.

Trường hợp một xã quá lớn phải chia thành hai, ba xã thì nên khôi phục lại các tên cũ của các xã, thôn đã có trước kia.

Trường hợp một xã hiện nay gồm hai hay ba xã cũ hợp lại thì nên chọn trong số các tên của các xã cũ đó, lấy một tên có ý nghĩa lịch sử nhất, hoặc ghép một chữ của các tên xã cũ thành tên xã mới.

Đối với các tên thôn, bản, xóm, nói chung cần khôi phục lại các tên cũ mà nhân dân đã quen gọi trước kia, trừ những tên của bọn địa chủ, phong kiến thì cần bỏ.

Trường hợp chia thôn, bản cũ hay xóm cũ thành một số thôn, bản mới hay xóm mới thì có thể ghép một chữ mới vào tên gốc của thôn, bản hay xóm cũ để đặt tên cho thôn, bản hay xóm mới.

II. KẾ HOẠCH TIẾN HÀNH

[...]