THỦ
TƯỚNG CHÍNH PHỦ
******
|
VIỆT
NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
********
|
Số:
410-TTg
|
Hà
Nội, ngày 06 tháng 09 năm 1957
|
NGHỊ ĐỊNH
VỀ VIỆC BAN HÀNH "MƯỜI CHÍNH SÁCH KHUYẾN KHÍCH SẢN XUẤT
Ở MIỀN NÚI"
THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ
Căn cứ đề nghị của Bộ Nông lâm, đã được Hội đồng Chính phủ
thông qua trong phiên họp ngày 19,20, 21 tháng 8 năm 1957.
NGHỊ ĐỊNH:
Điều 1. -
Để tăng cường đoàn kết, đẩy mạnh sản xuất, dần dần cải thiện đời sống cho nhân
dân các dân tộc thiểu số, nay ban hành “Mười chính sách khuyến khích sản xuất ở
miền núi”.
Điều 2. -
Các Bộ Nông lâm, Tài chính, Giao thông và Bưu điện, Thủy lợi và Kiến trúc,
Thương nghiệp, Tư pháp ban hành các thông tư hướng dẫn chi tiết việc thi hành
mười chính sách này.
Điều 3. -
Các ông Bộ trưởng Bộ Nông lâm, Bộ trưởng Bộ Tài chính, Bộ trưởng bộ Giao thông
và Bưu điện, Bộ trưởng Bộ Thủy lợi và Kiến trúc, Bộ trưởng Bộ thương nghiệp, Bộ
trưởng Bộ Tư pháp chịu trách nhiệm thi hành nghị định này.
|
THỦ
TƯỚNG CHÍNH PHỦ
Phạm Văn Đồng
|
MƯỜI CHÍNH SÁCH KHUYẾN KHÍCH SẢN XUẤT Ở MIỀN NÚI
Để tăng cường đoàn kết và đẩy
mạnh sản xuất, cải thiện đời sống cho nhân dân miền núi, góp phần bảo đảm cung
cấp và xây dựng nước nhà, Chính phủ nước Việt Nam dân chủ cộng hòa quy định mười
chính sách khuyến khích sản xuất dưới đây để áp dụng cho các dân tộc thiểu số
và đồng bào kinh sống trong các vùng dân tộc thiểu số:
1) Khuyến
khích cày cấy ruộng bỏ hoang và khai hoang:
- Ai muốn cày cấy ruộng bỏ hoang
thì báo cáo với Ủy ban Hành chính và Nông hội xã. Ủy ban và Nông hội xã có
trách nhiệm thương lượng với chủ ruộng cho ổn thỏa, bảo đảm đoàn kết dân tộc.
Người cày cấy được thu toàn bộ hoa lợi, được miễn thuế nông nghiệp từ ba đến
năm năm, và được quyền sở hữu ruộng đất cày cấy nếu ruộng đất ấy đã trở thành ruộng
đất công.
- Ai khai phá đất hoang, biến
bãi bằng, thung lũng, sườn đồi, nương ót thành ruộng sẽ được miễn thuế nông
nghiệp bảy năm. Người khai phá phải xin phép Ủy ban Hành chính xã và được quyền
sở hữu ruộng đất cày cấy.
- Đồng bào chuyên sống về nương
rẫy chuyển xuống làm ruộng được miễn thuế nông nghiệp hai năm nếu làm ruộng thuộc:
nếu làm ruộng bỏ hoang thì được miễn thuế từ ba đến sáu năm, tùy điều kiện canh
tác khó hay dễ, nếu là đất hoang chưa ai khai phá thì được miễn thuế bảy năm.
Chính phủ sẽ giúp đỡ, hướng dẫn kỹ thuật và sẽ tùy khả năng cho những gia đình
túng thiếu vay vốn để tạo trâu, bò, nông cụ…
- Ruộng đất bỏ hoang không có lý
do chính đáng được nhân dân địa phương xác nhận thì không miễn thuế.
- Mọi việc huy động dân công,
nên tránh huy động vào những vụ sản xuất chính của mỗi dân tộc, đồng thời phải
giúp đỡ sắp xếp công việc làm ăn giữa những người đi dân cộng và những người ở
nhà.
2) Chăm
bón tốt thêm, tăng thêm vụ không phải đóng thuế thêm:
Chính phủ khuyến khích nông dân
cải tiến cách làm ăn. Nếu do chăm bón ruộng đất, nương rẫy kỹ hơn, trồng cây
thêm vụ, trồng những thứ cây có lợi nhiều, nhờ làm mương phai, đập hoặc cải tiến
nông cụ, mà thu hoạch nhiều hơn sản lượng thường năm, thuế vẫn tính theo sản lượng
thường năm.
3) Khuyến
khích trồng cây ăn quả, cây công nghệ:
- Những cây ăn quả và những cây
công nghệ trồng có tính chất tự túc, góp một phần vào sinh sống của gia đình
thì được miễn thuế.
- Đối với những thứ hoa mầu phụ,
cây công nghệ thu hoạch từng vụ, từng năm trồng trên các nương rẫy cũ, không kể
nhiều hay ít đều được miễn thuế nông nghiệp 3 năm, kể từ khi có thu hoạch.
- Trồng sa nhân, dược thảo thì
không phải nộp thuế.
4) Khuyến
khích làm rẫy hợp lý, trồng cây gây rừng:
- Để bảo vệ rừng, bảo vệ đầu nguồn,
chống lũ, chống hạn. Chính phủ khuyến khích nhân dân ra sức chăm bón và canh
tác nương rẫy cũ, giảm dần việc phát nương rẫy mới, tránh phát rẫy vào đầu nguồn
nước, vào rừng có lâm sản quý, không phát rẫy thành những vùng rộng lớn, không
phát vào sườn núi dốc ở ven đường giao thông, không làm cháy rừng.
- Ai trồng cây gây rừng ở những
đồi núi trọc, ở các bãi đất hoang…sẽ được hưởng hoàn toàn quyền sở hữu
cây trồng. Khi trồng cây phải báo cho Ủy ban Hành chính xã biết.
5) Khuyến
khích phát triển chăn nuôi:
Chính phủ khuyến khích
nhân dân phát triển chăn nuôi nhất là trâu, bò, ngựa. Những người nuôi được nhiều
trâu, bò, ngựa không coi như địa chủ.
Chính phủ khuyến khích nhân dân
ra sức bảo vệ và phát triển những giống súc vật tốt, giảm dần việc giết các súc
vật còn nhỏ. Những đực giống trâu, bò, ngựa tốt dùng để nhảy giống được thù lao
tương xứng, giá cả do hai bên thỏa thuận.
Ở nơi có nhiều đồng cỏ, Chính phủ
sẽ giúp nhân dân phát triển chăn nuôi, đặt các trạm truyền giống, trạm thú y để
phòng chống,dịch tễ, và cho những gia đình túng thiếu vay vốn. Những ruộng đất
trồng cỏ để chăn nuôi được miễn thuế.
6) Khuyến
khích phát triển nghề phụ và thủ công:
Để nhân dân có thêm công ăn việc
làm và có thêm hàng hóa thích hợp với thị hiếu dân tộc. Chính phủ khuyến khích
khôi phục và phát triển các nghề phụ và thủ công.
Những nông dân làm nghề phụ và
thủ công được tính nhân khẩu nông nghiệp.
Chính phủ giúp cán bộ hướng dẫn
cải tiến kỹ thuật và tùy khả năng cung cấp nguyên vật liệu và tìm cách giúp đỡ
tiêu thụ hàng hóa làm ra.
7) Đảm bảo tự
do vay mượn, tự do thuê mướn nhân công, thuê mướn trâu, bò, ngựa:
- Việc vay và cho vay đều được tự
do. Có vay có trả, có vốn có lãi, do hai bên thỏa thuận.
- Việc thuê mượn nhân công được
tự do, việc đi làm thuê được tự do, không ai ngăn cấm, cưỡng ép. Tiền công do
hai bên thỏa thuận theo giá hợp lý ở địa phương.
- Việc thuê và cho thuê trâu,
bò, ngựa, việc lấy công người đổi công trâu bò, ngựa đều được tự do. Công trâu,
bò, ngựa, việc nuôi rẽ gia súc do hai bên thỏa thuận. Nếu người thuê súc vật
không chăm sóc chu đáo, hoặc sử dụng quá sức, làm cho súc vật bị mất sức, tàn tật
hay chết, thì người thuê phải đền bù theo giá cả do hai bên thỏa th. Nếu súc vật
thuê về không giữ gìn cẩn thận, phá hoại mùa màng của người khác thì người thuê
phải chịu trách nhiệm.
Gia súc cho thuê, cho nuôi rẽ giữa
nông dân với nhau hay giữa nông dân với các từng lớp khác: nếu chủ muốn lấy về
thì do hai bên thương lượng và thỏa thuận, nếu không thỏa thuận được thì chính
quyền và nông hội xã sẽ dàn xếp trên nguyên tắc bảo đảm quyền lợi cá nhân hai
bên.
8) Khuyến
khích việc giúp đỡ lẫn nhau:
- Để giải quyết những khó khăn
trong việc sản xuất. Chính phủ khuyến khích nhân dân các dân tộc xây dựng, phát
triển và cải tiến các tổ chức làm ăn tập thể của địa phương trên nguyên tắc tự
nguyện, mọi việc đều bàn bạc một cách dân chủ, mọi người đều có lợi và dần dần
tiến lên thành những tổ đổi công, những hợp tác xã sản xuất…
- Đối với những gia đình liệt
sĩ, thương binh, chiến sĩ, cán bộ, học sinh đi học xa, gia đình có người đi dân
công, nhân dân cần tổ chức đổi công, để đảm bảo ruộng nương của họ, cày cấy kịp
thời. Nếu những gia đình trên cô đơn thì nhân dân nên giúp đỡ họ.
- Chính phủ khuyến khích nhân
dân các thôn, xã, giúp đỡ nhau, cùng nhau hợp tác phát triển các đường xá nhỏ,
các phương tiện vận chuyển thô sơ, đặc biệt ngựa thồ, để đẩy mạnh việc giao lưu
hàng hóa. Thuế hàng hóa đối với các vùng xa, hẻo lánh sẽ được chiếu cố thích
đáng.
- Chính phủ khuyến khích nhân
dân các thôn, xã, giúp đỡ nhau, cùng nhau hợp tác phát triển các công trình tiểu
thủy nông, Chính phủ có thể giúp cán bộ hướng dẫn kỹ thuật, cung cấp nguyên vật
liệu và cho vay vốn nếu địa phương không đủ sức đóng góp một lần.
- Ở những nơi nhân dân thiếu ruộng,
đất để tăng vụ, Chính phủ khuyến khích những người có ruộng đất thừa, hoặc thiếu
khả năng tăng vụ cho người khác mượn hoặc thuê. Các khoảng thu về cho thuê ruộng
đất ấy không coi như địa tô, người chủ ruộng không coi là địa chủ. Giá cả thuê
mượn do hai bên thỏa thuận, hai bên đều có lợi.
- Chính phủ khuyến khích việc
phát triển quỹ tín dụng và các thứ quỹ tương tế khác nhằm mục đích vay mượn để
sản xuất
9) Bảo hộ và
khuyến khích làm ăn khá giả, khen thưởng chiến sĩ lao động:
- Chính phủ khuyến khích nhân
dân các dân tộc ra sức thi đua sản xuất tiết kiệm, bảo vệ sản xuất, bảo vệ gia
súc, thực hiện kế hoạch Nhà nước, làm cho gia đình ngày càng no ấm, ngày càng
khá giả.
Nhân dân và cán bộ có thành tích
xuất sắc trong công tác trên sẽ dược khen thưởng.
10) Nghiêm
cấm phá hoại sản xuất, bảo hộ quyền lợi nhân dân:
Những kẻ cố tình phá hoại mùa
màng giết hại trâu bò, phá hoại nông cụ, đốt rừng phá núi, phá hoại cây trồng
nhà cửa, phá hoại công trình thủy lợi, các phương tiện sản xuất khác, bất cứ của
công hay của tư, đều bị nghiêm trị.
Ban hành kèm theo nghị định số
410-TTg ngày 06-9-1957.