Hiệp định số 92/2004/LPQT về viện trợ hàng hóa nông nghiệp theo đạo luật Lương thực vì sự tiến bộ giữa Chính phủ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Hợp chủng quốc Hoa Kỳ

Số hiệu 92/2004/LPQT
Ngày ban hành 07/10/2004
Ngày có hiệu lực 23/08/2004
Loại văn bản Điều ước quốc tế
Cơ quan ban hành Bộ Ngoại giao
Người ký Nguyễn Hoàng Anh
Lĩnh vực Lĩnh vực khác

BỘ NGOẠI GIAO
******

 

Số: 92/2004/LPQT

Hà Nội, ngày 07 tháng 10 năm 2004 

Hiệp định giữa Chính phủ nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam và Hợp chủng quốc Hoa Kỳ về viện trợ hàng hóa nông nghiệp theo đạo luật Lương thực vì sự tiến bộ có hiệu lực từ ngày 23  tháng 8 năm 2004./.

 

TL. BỘ TRƯỞNG BỘ NGOẠI GIAO
KT. VỤ TRƯỞNG VỤ LUẬT PHÁP VÀ ĐIỀU ƯỚC QUỐC TẾ
PHÓ VỤ TRƯỞNG




Nguyễn Hoàng Anh

 

HIỆP ĐỊNH

GIỮA CHÍNH PHỦ NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM VÀ CHÍNH PHỦ HỢP CHỦNG QUỐC HOA KỲ VỀ VIỆN TRỢ HÀNG HÓA NÔNG NGHIỆP THEO ĐẠO LUẬT LƯƠNG THỰC VÌ TIẾN BỘ.

Lời mở đầu

Chính phủ Hợp chủng quốc Hoa kỳ thông qua Cơ quan Tín dụng Hàng hóa (dưới đây gọi tắt là CCC) và Chính phủ Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (dưới đây gọi tắt là Bên Điều phối) thông qua Bộ Tài chính;

Với nỗ lực sử dụng nguồn l­ương thực của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ để hỗ trợ cho các nước đã cam kết theo hướng áp dụng hoặc mở rộng các yếu tố kinh doanh tự do trong nền kinh tế nông nghiệp của mình thông qua các thay đổi về giá cả hàng hóa, tiếp thị, khả năng đầu vào, phân phối, và sự tham gia của khu vực tư nhân;

Nhận thấy rằng Bên Điều phối đã cam kết và đang thực hiện chính sách khuyến khích tự do kinh tế; sản xuất hàng hóa trong nước và tư nhân cho tiêu dùng trong nước; và sự hình thành và mở rộng thị trường trong nước đáp ứng được việc mua và bán các sản phẩm đó; và

Với mong muốn đ­ưa ra những nhận thức trong viện trợ hàng hóa nông nghiệp cho Bên Điều phối đối với việc phân phối tại Việt Nam theo Đạo luật L­ương thực vì tiến bộ năm 1985 được sửa đổi;

Đã thỏa thuận như sau:

Phần I

CÁC ĐIỀU KHOẢN CHUNG

A. Hiệp định này dựa trên các điều khoản và điều kiện nêu tại mục 7 C.F.R phần 1499, trừ khi có quy định khác được nêu ra cụ thể trong Hiệp định này.

B. CCC đồng ý cung cấp cho Bên Điều phối các hàng hóa nông nghiệp với số lượng được quy định cụ thể tại phần II, mục I (dưới đây gọi tắt là "hàng hóa") để trợ giúp tại Việt Nam và, trong phạm vi được quy định tại Phần II, mục II và III, thanh toán chi phí vận chuyển đường biển và các chi phí khác có liên quan đến việc cung cấp hàng hóa này.

C. Bên Điều phối đồng ý chỉ sử dụng các hàng hóa theo đúng Hiệp định này và theo Kế hoạch hành động được duyệt tại Phụ lục A, được đính kèm và là một phần của Hiệp định này, và sẽ không bán hoặc đổi các hàng hóa khác trừ trường hợp quy định tại Phụ lục A hoặc trường hợp cụ thể khác được CCC chấp thuận bằng văn bản.

D. Trừ khi được CCC ủy quyền, toàn bộ việc giao nhận hàng hóa theo Hiệp định này sẽ được thực hiện trong thời gian giao hàng quy định tại Phần II, mục I.

E. CCC sẽ cố gắng cung cấp cho Bên Điều phối với số lượng tối đa nêu ở Phần II Tuy nhiên, CCC có thể cung cấp số lượng hàng hóa ít hơn số lượng tối đa tại Phần II, trong trường hợp tổng giá trị xuất khẩu hàng hóa tính theo số lượng tối đa vượt hơn số tiền dự kiến nêu tại Phần II.

F. CCC và Bên điều phối sẽ thận trọng tối đa để đảm bảo rằng viện trợ hàng hóa nông nghiệp theo Hiệp định này sẽ không làm đảo lộn thị trường thông thường của Hoa Kỳ đối với loại hàng hóa này, hoặc phá giá thế giới hàng nông sản, hoặc ảnh hưởng tới khuôn khổ th­ương mại với các nước khác.

Để thực hiện quy định này, Bên Điều phối sẽ:

1. Thực hiện mọi biện pháp có thể làm để đảm bảo rằng tổng số lúa mỳ nhập khẩu theo đường thương mại từ Hoa Kỳ và các nước khác vào nước nhập khẩu được thanh toán theo đường mậu dịch ít nhất bằng số lượng hàng nông sản quy định tại bảng Thị trường Thông thường nêu tại Phần II, mục IV dưới đây, trong từng thời kỳ nhập khẩu quy định tại bảng này và trong từng thời kỳ có thể so sánh liên tiếp khi hàng hóa cung cấp theo Hiệp định này đang được giao nhận;

2. Thực hiện mọi biện pháp có thể nhằm ngăn ngừa việc bán lại, chuyển tiếp hoặc tái xuất tới các nước khác, hoặc sử dụng cho cấc mục đích khác số hàng hóa viện trợ theo Hiệp định này ngoài mục đích sử dụng trong nước (ngoại trừ trường hợp bán lại, chuyển tiếp, tái xuất hoặc sử dụng cụ thể được CCC chấp thuận); và

3. Thực hiện mọi biện pháp có thể nhằm ngăn ngừa việc xuất khẩu bất kỳ hàng hóa nào có xuất xứ trong nước hoặc nước ngoài, như quy định tại Phần II, mục V, đoạn B, trong thời gian hạn chế xuất khẩu nêu tại Phần II, mục V, đoạn A (ngoại trừ trường hợp cụ thể được quy định tại phần II hoặc trong trường hợp việc xuất khẩu đó được CCC chấp thuận).

G. Hiệp định này tùy thuộc vào tính sẵn có của loại hàng hóa được cung cấp trong năm tài chính Hiệp định được thực hiện.

Phần II.

CÁC ĐIỀU KHOẢN CỤ THỂ

Mục I: HÀNG HÓA

A. Hàng hóa sẽ được cung cấp theo Hiệp định này như sau:

Hàng hóa         Thời gian cung cấp          Số lượng tối đa     Trị giá dự kiến

[...]