Quyết định 246-LN-QĐ năm 1964 về ban hành điều lệ tạm thời về chế độ tiền lương trả theo sản phẩm trong ngành lâm nghiệp do Tổng cục trưởng Tổng cục Lâm nghiệp ban hành

Số hiệu 246-LN-QĐ
Ngày ban hành 22/04/1964
Ngày có hiệu lực 07/05/1964
Loại văn bản Quyết định
Cơ quan ban hành Tổng cục Lâm nghiệp
Người ký Nguyễn Tạo
Lĩnh vực Lao động - Tiền lương

TỔNG CỤC LÂM NGHIỆP
******

VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
********

Số: 246-LN-QĐ

Hà Nội, ngày 22 tháng 04 năm 1964

 

QUYẾT ĐỊNH

BAN HÀNH ĐIỀU LỆ TẠM THỜI VỀ CHẾ ĐỘ TIỀN LƯƠNG TRẢ THEO SẢN PHẨM TRONG NGÀNH LÂM NGHIỆP

TỔNG CỤC TRƯỞNG TỔNG CỤC LÂM NGHIỆP

Căn cứ Nghị định số 140-CP ngày 29-09-1961 của Hội đồng Chính phủ nhiệm vụ, quyền hạn và tổ chức bộ máy của Tổng cục Lâm nghiệp;
Căn cứ Chỉ thị số 83-TTg ngày 06-03-1961 của Thủ tướng Chính phủ về việc đẩy mạnh thi hành chế độ lương theo sản phẩm và các văn bản hướng dẫn của Bộ Lao động;
Để đẩy mạnh việc thi hành chế độ lương thực sản phẩm cho thích hợp với đặc điểm của ngành lâm nghiệp,

QUYẾT ĐỊNH:

Điều 1. – Ban hành kèm theo quyết định này bản “Điều lệ tạm thời về chế độ tiền lương trả theo sản phẩm trong ngành lâm nghiệp”

Điều 2. – Các ông Cục trưởng, Vụ trưởng các Cục, Vụ, các ông Trưởng ty và Trưởng phòng Lâm nghiệp, các ông Giám đốc lâm trường và thủ tưởng các đơn vị trực thuộc khác có trách nhiệm thi hành quyết định này.

 

 

TỔNG CỤC TRƯỞNG TỔNG CỤC LÂM NGHIỆP

 
 
 
Nguyễn Tạo

 

ĐIỀU LỆ TẠM THỜI

VỀ CHẾ ĐỘ TIỀN LƯƠNG TRẢ THEO SẢN PHẨM TRONG NGÀNH LÂM NGHIỆP

Chương 1:

NGUYÊN TẮC CHUNG

Điều 1. - Để thực hiện chế độ tiền lương trả theo sản phẩm thích hợp với đặc điểm của ngành lâm ngghiệp, nay ban hành điều lệ tạm thời này nhằm quán triệt thêm một bước nguyên tắc phân phối theo lao động, kết hợp chặt chẽ giữa lợi ích của từng công nhân với lợi ích chung của Nhà nước, khuyết khích công nhân phát huy tính tích cực và tính sáng tạo để không ngừng nâng cao năng suất lao động, bảo đảm chất lượng, tiết kiệm nguyên vật liệu, hạ giá thành sản phẩm, đảm bảo an toàn thiết bị, an toàn lao động, góp phần hoàn thành toàn diện và vượt mức kế hoạch Nhà nước, trên cơ sở đó tăng thêm thu nhập của công nhân một cách hợp lý.

Điều 2. – Trong các lâm trường khai thác, trồng rừng, các cơ sở chế biến lâm sản, vận chuyển và phân phối lâm sản, kiến thiết cơ bản v.v… những công việc nào có thể định được mức lao động, có chỉ tiêu về chất lượng sản phẩm, thống kê được số lượng và kiểm tra nghiệm thu được chất lượng sản phẩm điều phải tạo điều kiện cần thiết để từng bước thực hiện một trong những chế độ tiền lương trả theo sản phẩm thích hợp với tính chất và điều kiện sản xuất của từng khâu, từng phần việc, từng cơ sở.

Điều 3. – Các chế độ tiền lương trả theo sản phẩm được áp dụng gồm: Chế độ tiền lương trả theo sản phẩm trực tiếp, chế độ tiền lương trả theo sản phẩm gián tiếp (áp dụng cho công nhân cố định thường xuyên) và chế độ lương khoán ( có thể áp dụng cho công nhân thời vụ, tạm thời hay công nhật v.v…)

Các chế độ tiền lương trả theo sản phẩm trực tiếp và chế độ lương khoán có thể kết hợp với các chế độ tiền thưởng thích hợp.

Điều 4. – Những công việc nào có thể định mức và giao việc cho cá nhân như cắt cỏ thì cần giao việc và trả lương trực tiếp cho từng công nhân. Đối với những công việc do đặc điểm về tổ chức và kỹ thuật sản xuất, không thể định mức và giao việc cho từng cá nhân được như khai thác gỗ, củi, sản xuất than v.v… thì tiến hành giao việc và trả lương cho tập thể công nhân (có thể là số công nhân trong một dây chyền sản xuất hay một nhóm, tổ, đội, công nhân v.v…)

Trong trồng rừng và kiến thiết cơ bản, do cần phải có sự phối hợp chặt chẽ giữa các thành phần việc trước và sau để tăng năng suất lao động đồng thời đảm bảo chất lượng sản phẩm, công trình; cần tiến tới thực hiện chế độ trả lương theo sản phẩm cho toàn bộ khối lượng công trình tức là những sản phẩm đã dược hoàn thành toàn bộ như tính trả lương theo mét vuông đường sá và nhà cửa từng loại, trả lương theo số cây sống từng loại (có hướng dẫn riêng)

Điều 5. – Các chế độ trả lương theo sản phẩm áp dụng cho tất cả những công nhân sản xuất được công nhận có đủ trình độ kỹ thuật so với yêu cầu của công việc được giao, đảm bảo được chất lượng sản phẩm, đảm bảo an toàn thiết bị và an toàn lao động; về nguyên tắc không áp dụng đối với người học nghề hay còn trong thời gian tập sự.

Điều 6. - Ở những đơn vị thực hiện chế độ tiền lương trả theo sản phẩm cần phải làm tốt công tác định mức lao động, xác định cấp bậc công việc, định đơn giá sản phẩm và phương pháp trả lương. Phải tăng cường công tác kế hoạch thật chặt chẽ, chính xác, tỉ mỉ; tăng cường tổ chức và biện pháp để đảm bảo thống kê, nghiệm thu số lượng và chất lượng sản phẩm được chặt chẽ, chính xác, kịp thời; đảm bảo cung cấp đầy đủ thiết bị, máy móc, nguyên nhiên vật liệu và dụng cụ theo yêu cầu sản xuất, tăng cường công tác bảo hộ lao động và an toàn kỹ thuật. Phải có quy định cụ thể và quy các kỹ thuật cho từng loại sản phẩm và quy trình kỹ thuật cho từng loại công việc hay từng khâu sản xuất .

Điều 7. - Việc thực hiện chế độ tiền lương trả theo sản phẩm phải được tiến hành thận trọng và tích cực dưới sự lãnh đạo thống nhất của cấp ủy Đảng và sự phối hợp chặt chẽ giữa chuyên môn và công đoàn cùng cấp. Phải kết hợp chặt chẽ việc thực hiện chế độ tiền lương trả theo sản phẩm với việc giáo dục chính trị, nâng cao nhận thức tư tưởng và trình độ giác ngộ xã hội chủ nghĩa cho công nhân; khắc phục những nhận thức và tư tưởng sai có ảnh hưởng tới việc thực hiện chế độ tiền lương trả theo sản phẩm .

Chương 2:

ĐỊNH MỨC LAO ĐỘNG, CẤP BẬC CÔNG VIỆC VÀ ĐỊNH ĐƠN GIÁ SẢN PHẨM

Điều 8. - Định mức lao động là yếu tố quan trọng nhất để đảm bảo kết quả cho việc thực hiện chế dộ tiền lương trả theo sản phẩm . Định mức lao động để áp dụng trong chế độ tiền lương trả theo sản phẩm phải được xác định theo phương pháp định mức có căn cứ kỹ thuật. Nội dung của nó là dựa vào kết quả quan sát thực tế quá trình làm việc của công nhân bằng phương pháp chụp ảnh, bấm giờ…, tìm ra và có biện pháp khắc phục những bất hợp lý trong quá trình công nghệ, trong tổ chức lao động và trong việc sử dụng thời gian lao động, vạch ra phương pháp làm việc có hiệu quả kinh tế cao nhất, trên cơ sở đó dùng phương pháp tính toán khoa học để định ra mức thời gian và mức sản lượng( có hướng dẫn riêng).

Trong khi chưa có đủ điều kiện định mức theo phương pháp có căn cứ kỹ thuật, tạm thời có thể áp dụng phương pháp thống kê kinh nghiệm kết hợp với việc khảo sát thực tế để phân tích sử dụng công suất máy móc thiết bị, sử dụng thời gian lao động , khắc phục giờ chết và những hiện tượng sử dụng không hợp lý thời gian lao động trong sản xuất. Phải kiên quyết bỏ các phương pháp định mức theo lối ước lượng và thiếu cơ sở thực tế

Các định mức lao động để áp dụng trong chế độ tiền lương trả theo sản phẩm phải có định mức trung bình tiên tiến, được xác định trên cơ sở phân tích đúng đắn các điều kiện thực tế của sản xuất từng nơi, từng lúc, phải tiến hành theo đường lối quần chúng, phải có tác dụng kích thích những nhân tố tích cực và khả năng tiềm tàng trong sản xuất .

[...]