BỘ
NỘI VỤ
******
|
VIỆT
NAM DÂN CHỦ CỘNG HOÀ
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
********
|
Số:
43-TT-NV
|
Hà
Nội, ngày 28 tháng 12 năm 1956
|
THÔNG TƯ
VỀ VIỆC THI HÀNH CHỈ THỊ SỐ 1179-TTG NGÀY 18-12-1956 CỦA THỦ
TƯỚNG PHỦ VỀ VIỆC ĐIỀU CHỈNH VÀ HOÀN THÀNH VIỆC XẾP LƯƠNG CHO CÁN BỘ NHÂN VIÊN
CÁC CƠ QUAN.
Sau khi nhận định tình hình điều
chỉnh sắp xếp cấp bậc theo thông tư số 32-TT-NV ngày 10-10-1956 của Bộ Nội vụ,
Thủ tướng phủ đã ra chỉ thị số 1179-TTg ngày 18-12-1956 về việc điều chỉnh và
hoàn thành việc xếp lương cho cán bộ, nhân viên các cơ quan. Chúng ta cần nhận
thức thấu đáo tinh thần, nội dung chỉ thị của Thủ tướng phủ để vạch kế hoạch
thi hành được thống nhất.
I. CẦN NHẬN
THỨC THẤU ĐÁO TINH THẦN VÀ NỘI DUNG CHỈ THỊ CỦA THỦ TƯỚNG PHỦ
Chỉ thị 1179-TTg của Thủ tướng
phủ đã nêu chủ trương về 5 vấn đề cụ thể, trong thông tư này Bộ Nội vụ chỉ giải
thích thêm về 3 vấn đề:
- Yêu cầu điều chỉnh,
- Thời gian truy lĩnh,
- Hội đồng sắp xếp.
1) Yêu cầu của việc điều chỉnh
kỳ này:
Việc điều chỉnh kỳ này mới chỉ
nhằm giải quyết những trường hợp thật bất hợp lý:
a) Tại sao lại chỉ đặt yêu cầu
như vậy ?
Việc điều chỉnh rộng như dự kiến
mới đây sẽ ảnh hưởng nguy hại đến tình hình kinh tế tài chính quốc gia nhưng
ngược lại chưa phải đã định bậc được thỏa đáng cho cán bộ, nhân viên trong điều
kiện nay: các thang lương chưa hợp lý, dầu đã sửa đổi một số khung bậc, tiêu
chuẩn để sắp xếp khó cụ thể để xếp bậc cho thật rõ ràng là hợp lý công bằng, việc
điều động, sử dụng, tìm hiểu cán bộ, nhân viên chưa phải đã hoàn toàn chính xác
để kết luận trên bậc lương người này hơn hay người khác kém một cách rõ rệt, tổ
chức bộ máy chưa phải đã ổn định. Trong điều kiện như thế mà muốn điều chỉnh để
giải quyết hết thắc mắc của cán bộ, nhân viên là không thể thực hiện được; thực
tế đã chứng tỏ rằng điều chỉnh được trường hợp này thì lại xảy ra trường hợp
khác, ổn được trong nội bộ một phòng, một cơ quan thì khi nhìn sang phòng khác,
cơ quan khác lại hóa ra chưa ổn. Vì vậy cần thu hẹp diện điều chỉnh.
b) Dựa trên cơ sở nào
mà xác định những trường hợp thật bất hợp lý phải điều chỉnh ?
Trong việc sắp xếp vừa qua có cơ
quan làm trước, cơ quan làm sau, địa phương làm trước, địa phương làm sau, ngay
trong một cơ quan thì cũng có số cán bộ được xếp trước, số xếp sau, mặt khác
thì việc nhận xét cán bộ trên tiêu chuẩn nơi thì nặng về mặt này, nơi thì nặng
về mặt khác, nơi làm trước thì nói chung nhận xét có phần chặt chẽ khắt khe,
nơi làm sau thì có phần rộng rãi hơn, do đó mà trong quan hệ sắp xếp trước khi
có dự kiến điều chỉnh đã có những trường hợp chênh lệch quá đáng nổi lên một
cách rõ rệt. Cho nên trong quan hệ sắp xếp cũ chỉ nên điều chỉnh những trường hợp
ấy, mà làm như thế thì:
- có trường hợp phải lên bậc
- mà cũng có trường hợp phải xếp
xuống.
c) Những trường hợp cần điều
chỉnh kỳ này:
Sau khi đại bộ phận cán bộ, nhân
viên ở mỗi cấp, mỗi ngành đã được sắp xếp chính thức, tạm xếp, hay dự kiến để
chờ xét duyệt, nhìn chung lại thì thực tế đã có những trường hợp bị xếp thấp
vì:
- trong hoàn cảnh đang tiến hành
cải cách ruộng đất và chỉnh đốn tổ chức, hiềm nghi có vấn đề chính trị, thành
kiến với thành phần, với khuyết điểm sai lầm cũ nên định bậc thấp.
- bậc tối đa của một số khung bậc
cũ gò bó nên có cán bộ tuy đã xếp đến bậc tối đa của khung bậc cũ rồi nhưng so
với số cùng ở bậc ấy vẫn còn chênh lệch quá đáng nhưng trước đây xếp bậc lên
thì lại vượt khung không được;
- đối với một số cán bộ mới đến
cơ quan như một số trường hợp về quân nhân chuyển ngành hay cán bộ miền Nam, cơ
quan chưa rõ khả năng, chưa sát quá trình nên định bậc thấp.
Trên đây là ba trường hợp bị xếp
thấp cần điều chỉnh lên, nhưng cũng có trường hợp vì vận dụng tiêu chuẩn quá nặng
về khả năng hay quá nặng về thâm niên mà xếp cao lên thì cũng phải xét thật kỹ
lại để xếp xuống.
Điều cần đặc biệt chú ý là xếp
lên hay xếp xuống phải tránh đảo lộn quan hệ sắp xếp cũ, vì thực tế có điều chỉnh
những trường hợp trên đây không phải là đụng chạm đến toàn bộ quan hệ sắp xếp
cũ, gây nên tình trạng đều chỉnh tràn lan “móc xích” như dự kiến mới đây. Tất
nhiên điều chỉnh như trên chưa phải đã giải quyết hết sự so bì suy tị, nhưng về
lãnh đạo phải chủ động giải quyết, có những trường hợp tuy hệin nay cùng xếp một
bậc chưa ổn lắm, nhưng đưa một người lên bậc trên lại phải xét lại tất cả những
người đã xếp tương đối ổn ở bậc trên thì lần này chưa điều chỉnh được mà sẽ chờ
khi có điều kiện thuận lợi hơn sẽ giải quyết thêm một bước nữa.
Trên đây mới giải thích về yêu cầu
điều chỉnh theo thang lương 17 bậc, các ngành có thang lương kỹ thuật, thang
lương chuyên môn y tế, giáo dục , văn hóa, thương nghiệp, bưu điện cũng cần
soát lại sự hướng dẫn trước đây về việc điều chỉnh cho thực sự ăn khớp với yêu
cầu chung mà chỉ thị của Thủ tướng phủ đã đề ra; một cuộc họp liên tịch giữa
các Bộ trên sẽ thảo luận cụ thể hơn để việc chỉ đạo xuống địa phương được thống
nhất.
2) Thời gian truy lĩnh:
Thời gian được truy lĩnh rút ngắn
thực tế làm cho một số cán bộ, nhân viên thiệt thòi; chỉ trên cơ sở làm cho anh
chị em thấy rõ nền tài chính quốc gia trước mắt đang gặp khó khăn, mỗi người cần
tích cực góp sức để giải quyết khó khăn ấy – chỉ trên cơ sở động viên tinh thần
hy sinh, chịu đựng của anh chị em, thì anh chị em mới thông cảm với chủ trương
của Thủ tướng phủ.
Nói chung những cán bộ, nhân
viên đã được sắp xếp chính thức, tạm xếp hay dự kiến để chờ xét duyệt nhưng đã
được hưởng lương của bậc được xếp và truy lĩnh rồi, kỳ này nếu được điều chỉnh
thì chỉ được truy lĩnh theo bậc mới từ 1-7-1956 sau khi được chính cơ quan có
thẩm quyền quyết định chính thức.
Nhưng có hai trường hợp có thể
xét thêm:
a) Những cán bộ, nhân viên ở
trong biên chế các cơ quan vì hoàn cảnh phải đi công tác lâu đến nay cơ quan chưa
kịp sắp xếp nên còn hưởng lương tối thiểu hoặc bằng một số cân gạo có tạm ứng
40% hoặc 50%, có người tuy đã định bậc rồi nhưng cũng vẫn chưa được hưởng lương
theo bậc được xếp và truy lĩnh, tóm lại những cán bộ, nhân viên đến nay chưa được
hưởng lương và truy lĩnh theo các thang lương đã ban hành.
b) Những cán bộ bị xử trí sai, từ
chức vụ điều khiển bị điều đi công tác không quan trọng, xếp thấp hẳn đi.
Hai trường hợp này thì nay được
sắp xếp cấp bậc cũng truy lĩnh từ 1-7-1956 rồi mỗi cấp, mỗi ngành sẽ báo cáo cụ
thể cho Bộ Nội vụ biết để trình Thủ tướng phủ xét: Thủ tướng phủ sẽ tuỳ từng
trường hợp cụ thể và tuỳ theo khả năng tài chính mà quyết định thời gian cho
truy lĩnh lùi về trước 1-7-1956.
Những chi tiết về đối tượng và
cách truy lĩnh sẽ có sự quy định sau.
3) Hội đồng sắp xếp cấp bậc:
Hội đồng xét duyệt cấp bậc do Thủ
tướng phủ chỉ định gồm ông Bộ trưởng Bộ Nội vụ, Bộ trưởng Bộ Lao động, Bộ trưởng
Bộ Tài chính và Đại diện Tổng liên đoàn Lao động Việt-nam có nhiệm vụ giúp Thủ
tướng phủ trong việc sắp xếp để thực hiện việc so sánh ngang được tương đối hợp
lý hơn trước.
a) Nhiệm vụ cụ thể của Hội đồng
là:
- Cùng với các Bộ nghiên cứu việc
điều chỉnh cấp bậc của Chánh Phó Giám đốc Tổng cục, Nha, Sở, Vụ, Viện, Cục,
Chánh Phó Văn phòng Bộ, những cán bộ được xếp từ bậc 7 trở lên thang lương 17 bậc,
bậc 5 trở lên thang lương 11 bậc để trình Thủ tướng phủ xét duyệt;
- Cùng với các Bộ xét duyệt cho
một số Trưởng Phó Phòng ở trung ương, một số Chánh Phó Giám đốc khu để làm mốc,
sau đó mỗi Bộ sẽ xét duyệt chính thức cho tất cả số cán bộ ấy thuộc ngành mình;
- Góp ý kiến để các Bộ có cán bộ
kỹ thuật, chuyên môn uốn nắn lại việc chỉ đạo vừa qua xuống các địa phương cho
ăn khớp với yêu cầu điều chỉnh chung.
b) Quyền hạn và lề lối làm việc
của Hội đồng:
- Mỗi khi Hội đồng chuẩn bị xét
duyệt cán bộ thuộc Bộ nào thì mời Bộ hoặc Thứ trưởng Bộ ấy tham gia; Hội đồng
có thể chuẩn bị xét duyệt cùng một lúc cán bộ thuộc những Bộ có quan hệ với
nhau nhiều về công tác về hiểu biết cán bộ để dễ cân nhắc, so sánh;
- Đối với các Trưởng phó Phòng ở
trung ương và Chánh Phó Giám đốc khu, Hội đồng sẽ cùng các Bộ xét duyệt một số
làm mốc; sau đó các Bộ căn cứ vào những mốc ấy để xét duyệt chính thức tất cả số
còn lại nhưng trước khi quyết định chính thức cần đưa Hội đồng thông qua.
Trên đây là ba vấn đề thuộc về
chủ trương của Thủ tướng phủ mà Bộ Nội vụ giải thích thêm; còn vấn đề giải
thích về vận dụng tiêu chuẩn thì khi Hội đồng xét duyệt chính thức cho Chánh
Phó Giám đốc, Chánh Phó Văn phòng sẽ vận dụng cụ thể để giúp các Bộ rút kinh
nghiệm; vấn đề chỉ đạo của các Bộ xuống địa phương thì Bộ Nội vụ và Bộ Lao động
sẽ bàn bạc cụ thể với các Bộ thêm.
II. KẾ HOẠCH
THI HÀNH CHỈ THỊ CỦA THỦ TƯỚNG PHỦ
Cuộc hội nghị do Bộ Nội vụ triệu
tập những ngày 18, 19, 20 tháng 12-1956 gồm đại biểu các Bộ, các cơ quan trực
thuộc Thủ tướng phủ, các khu, các tỉnh trực thuộc đã nghiên cứu chỉ thị số
1179-TTg và về căn bản đã nhất trí với chủ trương của Thủ tướng phủ; những đề
nghị cụ thể về vấn đề truy lĩnh đã được nghiên cứu và bổ sung thêm trong thông
tư này. Vấn đề còn lại là làm sao thi hành chỉ thị của Thủ tướng phủ cho đạt được
yêu cầu đã định.
Thực hiện chỉ thị ấy sẽ gặp nhiều
khó khăn:
- Cán bộ, nhân viên đã có nguyện
vọng là muốn sắp xếp cấp bậc được hợp lý, công bằng, muốn được truy lĩnh từ
1-7-1955, nhưng hiện nay diện điều chỉnh thu hẹp, thời gian truy lĩnh rút ngắn
như thế anh chị em không khỏi thắc mắc.
- Trong tình thế khó khăn chung
hiện nay, tư tưởng của một số cán bộ, nhân viên có nhiều diễn biến phức tạp lại
gặp vấn đề giải quyết sắp xếp cấp bậc như chủ trương hiện nay có thể có những
diễn biến mới trở ngại cho việc lãnh đạo.
Vì thế cho nên trong toàn bộ kế
hoạch tiến hành ở mỗi cấp, mỗi ngành, vấn đề lãnh đạo tư tưởng là hết sức trọng
yếu. Cần nói rõ cho mỗi cán bộ nhân viên biết nền tài chính quốc gia hiện đang
gặp khó khăn, các thang lương hiện nay chưa phải đã hợp lý, việc quản lý cán bộ
nhân viên chưa phải đã chặt chẽ để định bậc thỏa đáng cho mỗi người, dù diện điều
chỉnh có mở rộng nữa vẫn chưa phải đã làm được việc ấy. Chỉ trên cơ sở làm cho
cán bộ nhân viên thấu suốt được tình hình thực tế ấy mới làm cho anh chị em nhất
trí với yêu cầu điều chỉnh và thời gian truy lĩnh mà Thủ tướng phủ đã chủ
trương.
Sau đây là những việc cụ thể cần
tiến hành:
1) Sau Hội nghị của Bộ Nội vụ triệu
tập những ngày 18, 19, 20-12-1956 chúng tôi đề nghị các Bộ, các khu, các tỉnh
trực thuộc triệu tập Hội nghị cán bộ phụ trách các ngành để nghiên cứu chỉ thị
của Thủ tướng phủ, sau đó mới đặt kế hoạch phổ biến chỉ thị ấy kết hợp với sự
giải thích của thông tư này cho tất cả cán bộ, nhân viên của cấp mình, ngành
mình. Mục đích của các cuộc Hội nghị trên nhằm làm cho toàn thể cán bộ, nhân
viên thấu rõ tình hình để nhất trí với chủ trương của Thủ tướng phủ.
2) Chuẩn bị ngay việc xét duyệt
chính thức cấp bậc cho Chánh Phó Giám đốc Tổng cục, Nha, Sở, Vụ, Viện, Cục, Tổng
công ty, Chánh Phó Văn phòng, các cán bộ được xếp từ bậc 7 trở lên thang lương
17 bậc, bậc 5 trở lên thang lương 11 bậc, Trưởng Phó phòng ở trung ương, Chánh
Phó Giám đốc các ngành ở địa phương.
- Ở trung ương, Bộ Nội vụ sẽ trực
tiếp bàn bạc cụ thể với các Bộ.
- Ở địa phương, các Uỷ ban Hành
chính khu, liên khu, thành phố, tỉnh cần báo cáo ngay về các Bộ sở quan đề nghị
cấp bậc chính thức của Chánh Phó Giám đốc khu theo yêu cầu mà Bộ Nội vụ đã trực
tiếp bàn bạc với đại biểu các khu, tỉnh trong cuộc hội ý chiều ngày 20-12-1956.
3) Uốn nắn lại sự chỉ đạo của
các Bộ xuống địa phương về việc điều chỉnh vừa qua: Các Bộ trước đây đã có
thông tư cho các địa phương về việc điều chỉnh cần nghiên cứu lại theo tinh thần
chỉ thị của Thủ tướng phủ để kịp thời hướng dẫn lại; về vấn đề này Bộ Nội vụ, Bộ
Lao động sẽ tranh thủ bàn bạc ngay với các Bộ liên quan để thống nhất ý kiến
trước khi các Bộ ra văn bản.
Trong khi chờ đợi, các địa
phương vẫn tiến hành Hội nghị phổ biến chỉ thị của Thủ tướng phủ và thông tư
này vì việc điều chỉnh cho cán bộ, nhân viên kỹ thuật, chuyên môn vẫn nằm trong
chủ trương chung của Thủ tướng phủ mà thôi.
Việc điều chỉnh để hoàn thành
công tác sắp xếp cấp bậc theo chỉ thị của Thủ tướng phủ sẽ gặp nhiều khó khăn;
vấn đề mấu chốt để khắc phục những khó khăn là công tác tư tưởng. Chúng tôi đề
nghị các Bộ, các cơ quan trực thuộc trung ương, các Uỷ ban Hành chính khu, liên
khu, thành phố, tỉnh trực thuộc phối hợp chặt chẽ với các cấp bộ công đoàn để
tiến hành công tác tư tưởng được tốt.
|
K.T
BỘ TRƯỞNG BỘ NỘI VỤ
THỨ TRƯỞNG
Phạm Văn Bạch
|