CÔNG ƯỚC SỐ 108
CÔNG ƯỚC
VỀ GIẤY CĂN CƯỚC CỦA THUYỀN VIÊN, 1958
Hội nghị toàn thể của Tổ chức Lao
động quốc tế,
Được Hội đồng quản trị của Văn phòng
Lao động quốc tế triệu tập tại Giơ-ne-vơ ngày 29 tháng 4 năm 1958, trong kỳ họp
thứ 41, và
Sau khi đã quyết định chấp thuận
những đề nghị khác nhau về sự công nhận lẫn nhau hay quốc tế về một giấy căn cước
quốc gia của thuyền viên, là vấn đề thuộc điểm thứ chín trong chương trình nghị
sự kỳ họp, và
Sau khi đã quyết định rằng những
đề nghị đó sẽ mang hình thức một Công ước quốc tế,
Thông qua ngày hôm nay, 13 tháng
5 năm 1958, Công ước dưới đây gọi là Công ước về Giấy căn cước của thuyền viên,
1958.
Điều 1
1. Công ước này được áp dụng với
mọi thuyền viên được thuê mướn, với bất kỳ chức danh nào, trên bất kỳ con thuyền
nào, khác với một tàu chiến, đã được đăng ký trong một lãnh thổ mà Công ước này
có hiệu lực, và được sử dụng để đi biển.
2. Trong trường hợp có nghi nghờ
về việc liệu một số loại người có được coi là thuyền viên hay không theo mục đích
của Công ước này, thì vấn đề phải được cơ quan có thẩm quyền ở mỗi nước giải
quyết, sau khi tham khảo ý kiến của các tổ chức cá nhân những chủ tàu và của
thuyền viên có liên quan.
Điều 2
1. Mọi Nước thành viên chịu hiệu
lực Công ước này, sẽ cấp cho mỗi người của nước mình hành nghề thuỷ thủ, theo yêu
cầu của người đó, một giấy căn cước của thuyền viên theo các điều khoản quy định
tại Điều 4 ở dưới đây. Tuy nhiên, trong trường hợp không thể cung cấp được một
giấy tờ như vậy cho một số loại lao động trên biển, thì Nước thành viên đó có
thể cấp, thay vì và thay thế cho giấy tờ này, một hộ chiếu nêu rõ rằng người có
hộ chiếu này là một thuỷ thủ và có những hiệu lực như một giấy căn cước của thuyền
viên, trong Công ước này.
2. Mọi Nước thành viên chịu hiệu
lực của Công ước này có thể cấp một giấy căn cước của thuyền viên cho bất kỳ thuỷ
thủ nào khác đã được thuê trên một con tàu đã đăng ký trong lãnh thổ của nước
mình hay đã ghi tên trong một văn phòng sắp xếp việc làm của lãnh thổ nước mình,
nếu đương sự có yêu cầu.
Điều 3
Giấy căn cước của thuyền viên sẽ
do thuỷ thủ tự bảo quản lâu dài.
Điều 4
1. Giấy căn cước của thuyền viên
sẽ có hình mẫu đơn giản; nó sẽ được làm bằng một chất liệu bền và được trình bày
sao cho mọi sự sửa chữa sẽ dễ dàng phân biệt được.
2. Giấy căn cước của thuyền viên
sẽ nêu rõ tên, chức danh của cơ quan cấp, thời gian và địa điểm cấp và sẽ chứa đựng
một tuyên bố rằng giấy tờ này là một giấy căn cước của thuyền viên trong Công
ước này.
3. Giấy căn cước của thuyền viên
sẽ chứa đựng những thông tin sau đây được trích ra từ người mang giấy này:
a) Họ tên đầy đủ (các tên, họ, nếu
có);
b). Ngày và nơi sinh;
c). Quốc tịch;
d). Đặc điểm nhận dạng;
c). Ảnh;
f). Chữ ký của người được cấp hay,
nếu người được cấp không có khả năng ký, thì điểm chỉ.
4. Nếu một Nước thành viên cấp một
giấy căn cước của thuyền viên cho một thuỷ thủ người ngoại quốc, thì cần phải
thể hiện trong đó một tuyên bố nào đó về quốc tịch của thuỷ thủ đó. Ngoài ra,
một tuyên bố như thế sẽ không bao hàm một bằng chứng chứng minh cho quốc tịch
của anh ta.
5. Bất kỳ hạn chế nào về thời hạn
có giá trị của một giấy căn cước của thuyền viên sẽ được nêu một cách rõ ràng
trên giấy này.
6. Trừ những điều khoản quy định
tại các đoạn ở trên, hình thức và nội dung chính xác của giấy căn cước của thuyền
viên sẽ được Nước thành viên cấp nó lưu giữ, sau khi tham khảo ý kién của các
tổ chức của những chủ tàu và của thuyền viên có liên quan.
7. Luật pháp quốc gia có thể quy
định ghi những thông tin bổ sung trong giấy căn cước của thuyền viên.
Điều 5
1. Mọi thuỷ thủ mang một giấy căn
cước của thuyền viên có giá trị được cơ quan có thẩm quyền của một lãnh thổ mà
Công ước này có hiệu lực cấp cho, sẽ được tái chấp nhận trong lãnh thổ đó.
2. Đương sự cũng phải được chấp nhận
trong lãnh thổ quy định tại đoạn trên trong thời gian ít nhất một năm kể từ khi
hết thời hạn quy định về giá trị của giấy căn cước của thuyền viên mà người đó
được cấp.
Điều 6
1. Mọi Nước thành viên sẽ cho phép
bất kỳ thuỷ thủ nào có một giấy căn cước của thuyền viên vào một lãnh thổ mà
Công ước này có hiệu lực, khi việc vào lãnh thổ đó được đề xuất với một sự cho
phép trên đất liền thời gian tạm thời trong khi tàu đỗ.
2. Nếu giấy căn cước của thuyền viên
cho phép nhập cảnh thích hợp, mọi Nước thành viên cũng phải cho phép bất kỳ
thuỷ thủ nào có một giấy căn cước của thuyền viên có giá trị vào một lãnh thổ
mà Công ước này có hiệu lực, khi việc vào lãnh thổ đó được đương sự đề xuất:
a). Để lên bờ hay chuyển giao sang
một tàu khác;
b). Để quá cảnh nhằm mục đích gặp
được tàu của mình ở một nước khác hay để được hồi hương;
c). Với bất kỳ mục đích nào được
các nhà cầm quyền của nước có liên quan phê duyệt.
3. Trước khi cho phép vào lãnh thổ
của mình, đối với một trong những lý do được liệt kê ở đoạn trên, mọi Nước thành
viên có thể đòi hỏi một bằng chứng thoả đáng, kể cả một văn bản từ phía thuỷ
thủ, chủ tàu, hay của nhân viên liên quan, hay của lãnh sự có liên quan, dành
cho thuỷ thủ đó và do đó anh ta cũng sẽ phải xuất trình dự thảo hành trình của
mình. Nước thành viên đó cũng có thể giới hạn thời gian lưu lại của thuỷ thủ
với một giai đoạn được coi là hợp lý vì mục đích của việc lưu lại.
4. Không một quy định nào của Điều
này được phép hiểu là nhằm hạn chế quyền của một Nước thành viên ngăn cản một
người nào đó vào hoặc lưu lại trên lãnh thổ của nước mình.
Điều 7
Những phê chuẩn chính thức Công ước
này sẽ được thông báo tới Tổng giám đốc Văn phòng lao động quốc tế và qua ông
ấy được vào sổ đăng ký.
Điều 8
1. Công ước này sẽ chỉ ràng buộc
những Nước thành viên của Tổ chức Lao động quốc tế mà việc phê chuẩn đã được Tổng
giám đốc vào sổ đăng ký.
2. Công ước này sẽ bắt đầu có hiệu
lực đối với mỗi Nước thành viên sau 12 tháng kể từ ngày những phê chuẩn của hai
Nước thành viên được Tổng giám đốc vào sổ đăng ký.
3. Sau đó, Công ước này sẽ bắt đầu
có hiệu lực đối với mỗi Nước thành viên sau 12 tháng kể từ ngày việc phê chuẩn
của Nước thành viên đó được vào sổ đăng ký.
Điều 9
1. Mọi Nước thành viên đã phê chuẩn
Công ước này có thể bãi bỏ Công ước, sau khi hết một thời hạn 10 năm kể từ ngày
Công ước này có hiệu lực lần đầu tiên, bằng một thông báo tới Tổng giám đốc Văn
phòng Lao động quốc tế và qua ông ấy được vào sổ đăng ký. Việc bãi bỏ Công ước
sẽ có hiệu lực sau một năm kể từ ngày được vào sổ đăng ký.
2. Mọi Nước thành viên đã phê chuẩn
Công ước này, trong thời hạn một năm kể từ ngày hết thời hạn 10 năm được đề cập
ở đoạn trên, mà không sử dụng quyền bãi bỏ được quy định tại Điều này thì sẽ bị
ràng buộc với một thời hạn 10 năm tiếp theo, và sau đó mới có thể bãi bỏ Công
ước mỗi khi kết thúc thời hạn 10 năm theo những điều kiện được quy định tại
Điều này.
Điều 10
1. Tổng giám đốc Văn phòng Lao động
quốc tế sẽ thông báo tới tất cả các Nước thành viên của Tổ chức Lao động quốc
tế việc vào sổ đăng ký tất cả những phê chuẩn và bãi bỏ Công ước mà các Nước
thành viên đã thông báo tới ông ấy.
2. Bằng cách thông báo tới các Nước
thành viên của Tổ chức Lao động quốc tế việc đăng ký vào sổ sự phê chuẩn Công
ước thứ hai được thông báo tới mình, Tổng giám đốc sẽ lưu ý các Nước thành viên
của Tổ chức về thời điểm mà Công ước này bắt đầu có hiệu lực.
Điều 11
Với mục tiêu đăng ký theo Điều 102
Hiến chương Liên hợp quốc, Tổng giám đốc Văn phòng Lao động quốc tế sẽ thông
báo tới Tổng thư ký Liên hợp quốc những thông tin đầy đủ về những phê chuẩn và
bãi bỏ đã được vào sổ đăng ký theo những điều ở trên.
Điều 12
Mỗi khi cho là cần thiết, Hội đồng
quản trị Văn phòng Lao động quốc tế sẽ trình bày tại Hội nghị toàn thể một báo
cáo về việc áp dụng Công ước này và sẽ xem xét xem liệu có cần ghi vào chương
trình nghị sự Hội nghị vấn đề sửa đổi toàn bộ hay một phần Công ước này.
Điều 13
1. Trong trường hợp Hội nghị toàn
thể thông qua một Công ước mới về sửa đổi toàn bộ hay một phần Công ước, và trừ
khi Công ước mới về sửa đổi quy định khác đi, thì:
a). Việc phê chuẩn Công ước mới về
sửa đổi của một Nước thành viên sẽ là đương nhiên, bất chấp Điều 9 trên đây, việc
bãi bỏ ngay lập tức Công ước này, ngay khi Công ước mới về sửa đổi bắt đầu có
hiệu lực.
b). Kể từ khi Công ước mới về sửa
đổi bắt đầu có hiệu lực, Công ước này sẽ ngừng việc mở ra để các Nước thành viên
phê chuẩn.
2. Công ước này sẽ nguyên hiệu lực
của nó cả về hình thức lẫn nội dung đối với những Nước thành viên nào đã phê
chuẩn Công ước này mà không phê chuẩn Công ước mới về sửa đổi.
Điều 14
Các bản tiếng Pháp và tiếng Anh của
Công ước này đều có giá trị như nhau.