Di sản thiên nhiên nào của Việt Nam được Unesco công nhận năm 1994?
Nội dung chính
Di sản thiên nhiên nào của Việt Nam được Unesco công nhận năm 1994?
Di sản thiên nhiên nào của Việt Nam được Unesco công nhận năm 1994 là Vịnh Hạ Long trên tiêu chí giá trị thẩm mỹ vì vẻ đẹp tự nhiên ngoạn mục và giá trị thẩm mỹ độc đáo.
Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, thuộc vùng Đông Bắc Việt Nam. Đây là một trong những danh thắng nổi tiếng nhất của Việt Nam, với hàng nghìn đảo đá vôi kỳ vĩ, các hang động tuyệt đẹp và hệ sinh thái phong phú.
Di sản thiên nhiên Vịnh Hạ Long là một trong những điểm đến nổi bật nhất của Việt Nam, với hàng nghìn đảo đá vôi kỳ vĩ và hệ thống hang động độc đáo, Vịnh Hạ Long không chỉ có giá trị thẩm mỹ đặc biệt mà còn là một di sản thiên nhiên mang ý nghĩa quan trọng về địa chất và địa mạo.
Vịnh có khoảng 1.969 hòn đảo đá vôi lớn nhỏ, tạo nên một cảnh quan ngoạn mục hiếm có.
Nhiều đảo mang hình thù kỳ lạ như hòn Trống Mái, hòn Chó Đá, hòn Đỉnh Hương, làm nên vẻ đẹp tự nhiên đặc biệt.
Hệ thống hang động ấn tượng như Hang Sửng Sốt, Động Thiên Cung, Hang Đầu Gỗ cũng góp phần tạo nên sức hút của vịnh.
Đến năm 2000, di sản thiên nhiên Vịnh Hạ Long tiếp tục được UNESCO công nhận lần thứ hai trên tiêu chí giá trị địa chất, địa mạo là di sản thiên nhiên thế giới nhờ vào những giá trị địa chất quý giá, minh chứng cho quá trình hình thành và phát triển hàng triệu năm của Trái Đất. Không chỉ vậy, khu vực này còn được đánh giá là một di sản thiên nhiên đặc biệt, có hệ sinh thái phong phú và cảnh quan ngoạn mục, thu hút du khách từ khắp nơi trên thế giới.
Vịnh Hạ Long có lịch sử địa chất lâu đời, hình thành từ 500 triệu năm trước, với các quá trình kiến tạo quan trọng như nâng lên, sụt lún, phong hóa và xâm thực.
Đây là một trong những khu vực có hệ thống karst đá vôi trên biển hiếm hoi và độc đáo trên thế giới.
Với hai lần được UNESCO công nhận, Vịnh Hạ Long không chỉ là niềm tự hào của Việt Nam mà còn là điểm đến du lịch nổi tiếng toàn cầu.
(Thông tin mang tính chất tham khảo)
Di sản thiên nhiên nào của Việt Nam được Unesco công nhận năm 1994? (Hình từ Internet)
Các tiêu chí để xác lập, công nhận di sản thiên nhiên gồm những gì?
Căn cứ tại khoản 2 Điều 20 Luật Bảo vệ môi trường 2020, quy định về di sản thiên nhiên như sau:
Di sản thiên nhiên
1. Di sản thiên nhiên bao gồm:
a) Vườn quốc gia, khu dự trữ thiên nhiên, khu bảo tồn loài - sinh cảnh, khu bảo vệ cảnh quan được xác lập theo quy định của pháp luật về đa dạng sinh học, lâm nghiệp và thủy sản; danh lam thắng cảnh được công nhận là di sản văn hóa được xác lập theo quy định của pháp luật về di sản văn hóa;
b) Di sản thiên nhiên được tổ chức quốc tế công nhận;
c) Di sản thiên nhiên khác được xác lập, công nhận theo quy định của Luật này.
2. Việc xác lập, công nhận di sản thiên nhiên thuộc điểm c khoản 1 Điều này căn cứ vào một trong các tiêu chí sau đây:
a) Có vẻ đẹp nổi bật, độc đáo hoặc hiếm gặp của thiên nhiên;
b) Có giá trị điển hình về quá trình tiến hóa sinh thái, sinh học hoặc nơi cư trú tự nhiên của loài nguy cấp, quý, hiếm, đặc hữu hoặc chứa đựng các hệ sinh thái đặc thù, đại diện cho một vùng sinh thái tự nhiên hoặc có giá trị đa dạng sinh học đặc biệt khác cần bảo tồn;
c) Có đặc điểm nổi bật, độc đáo về địa chất, địa mạo hoặc chứa đựng dấu tích vật chất về các giai đoạn phát triển của Trái Đất;
d) Có tầm quan trọng đặc biệt trong việc điều hòa khí hậu, bảo vệ nguồn nước, giữ cân bằng sinh thái, cung cấp các dịch vụ hệ sinh thái tự nhiên.
...
Theo đó, thì việc xác lập, công nhận di sản thiên nhiên thuộc điểm c khoản 1 Điều 20 Luật Bảo vệ môi trường 2020 căn cứ vào một trong các tiêu chí sau đây:
- Có vẻ đẹp nổi bật, độc đáo hoặc hiếm gặp của thiên nhiên;
- Có giá trị điển hình về quá trình tiến hóa sinh thái, sinh học hoặc nơi cư trú tự nhiên của loài nguy cấp, quý, hiếm, đặc hữu hoặc chứa đựng các hệ sinh thái đặc thù, đại diện cho một vùng sinh thái tự nhiên hoặc có giá trị đa dạng sinh học đặc biệt khác cần bảo tồn;
- Có đặc điểm nổi bật, độc đáo về địa chất, địa mạo hoặc chứa đựng dấu tích vật chất về các giai đoạn phát triển của Trái Đất;
- Có tầm quan trọng đặc biệt trong việc điều hòa khí hậu, bảo vệ nguồn nước, giữ cân bằng sinh thái, cung cấp các dịch vụ hệ sinh thái tự nhiên.