Tuyển chọn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9
Nội dung chính
Tuyển chọn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9
Dưới đây là mẫu bài văn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9
Mẫu bài văn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9 - Mẫu 1
Bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về khoảnh khắc giao mùa, khi mùa hạ dần nhường chỗ cho mùa thu. Không sử dụng những hình ảnh quá rực rỡ hay những phép tu từ cầu kỳ, nhà thơ đã khắc họa một cách tinh tế sự chuyển biến nhẹ nhàng của thiên nhiên, đồng thời gửi gắm trong đó những suy ngẫm sâu sắc về cuộc đời. Mở đầu bài thơ, tác giả dẫn dắt người đọc vào không gian thu bằng những cảm nhận rất riêng: "Bỗng nhận ra hương ổi Câu thơ mở đầu mang đến một cảm giác đầy bất ngờ và thú vị. Không phải hình ảnh lá vàng rơi hay tiếng gió heo may, mà chính hương ổi – một hương thơm mộc mạc, gần gũi của làng quê Việt Nam – báo hiệu mùa thu đã về. Động từ "phả" gợi tả hương thơm lan tỏa một cách tự nhiên, không rõ ràng nhưng đủ để người ta cảm nhận được sự hiện diện của mùa thu. Trong khi đó, cụm từ "bỗng nhận ra" lại thể hiện sự ngỡ ngàng, như thể mùa thu đã đến từ lúc nào nhưng đến bây giờ nhà thơ mới chợt nhận thấy. Sự chuyển mình của đất trời còn được cảm nhận qua hình ảnh sương thu. Những làn sương không hối hả mà "chùng chình qua ngõ", như còn luyến tiếc mùa hạ, chậm rãi, thong dong. Chính từ "chùng chình" đã nhân hóa làn sương, khiến nó như một sinh thể có cảm xúc, đang lưỡng lự, nửa muốn đi, nửa muốn ở lại. Kết lại khổ thơ là câu "hình như thu đã về", không khẳng định một cách chắc chắn mà đầy mơ hồ, bâng khuâng. Sự cảm nhận về mùa thu ở đây không đến từ cái nhìn trực tiếp mà đến từ những giác quan tinh tế của tác giả. Đến khổ thơ thứ hai, bức tranh giao mùa hiện lên rõ ràng hơn qua những hình ảnh đối lập nhau: "Sông được lúc dềnh dàng Nếu như ở khổ thơ đầu, dấu hiệu của mùa thu đến từ hương vị, từ sương mù thì đến đây, tác giả lại cảm nhận nó qua những chuyển động của sự vật. Hình ảnh dòng sông "dềnh dàng", không còn chảy xiết như mùa hè mà trở nên êm ả, chậm rãi hơn. Trái ngược với sự thư thả của dòng sông, đàn chim lại "bắt đầu vội vã", như báo hiệu những thay đổi trong thời tiết. Cặp hình ảnh đối lập này đã khắc họa rõ sự chuyển giao giữa hai mùa: một bên là sự chậm rãi của thiên nhiên, một bên là sự khẩn trương của loài vật, tất cả tạo nên một bức tranh thu hài hòa mà sinh động. Đặc biệt, câu thơ "có đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu" chính là điểm nhấn của cả bài thơ. Hình ảnh "đám mây" mang tính biểu tượng cao, vừa tả thực vừa gợi tả. Nó gợi lên sự giằng co giữa hai mùa, khi mùa hạ chưa hoàn toàn rút lui nhưng mùa thu cũng chưa hẳn đã chiếm trọn không gian. Động từ "vắt" càng làm nổi bật sự giao thoa ấy, như thể mùa hạ vẫn còn đang luyến tiếc, cố níu kéo chút nắng còn sót lại. Nếu hai khổ thơ đầu thiên về tả cảnh, thì khổ thơ cuối lại mang nhiều ý nghĩa triết lý, thể hiện những suy ngẫm của nhà thơ về thời gian và con người: "Vẫn còn bao nhiêu nắng Mùa thu đã đến nhưng cái nắng mùa hạ vẫn còn đó, chỉ là không còn gay gắt nữa. Những cơn mưa rào của mùa hè cũng "vơi dần", không còn ồ ạt, chớp nhoáng mà trở nên thưa thớt hơn. Hình ảnh "sấm" và "hàng cây đứng tuổi" mang ý nghĩa sâu sắc hơn cả. Nếu như "sấm" tượng trưng cho những biến động, thử thách của cuộc sống, thì "hàng cây đứng tuổi" chính là biểu tượng cho những con người từng trải, đã đi qua nhiều sóng gió nên không còn quá bất ngờ hay chao đảo trước những thay đổi của cuộc đời. Câu thơ gợi lên một suy ngẫm nhẹ nhàng nhưng thấm thía: khi con người trưởng thành, những biến cố không còn khiến ta sợ hãi như khi còn trẻ. Bằng ngôn ngữ giản dị mà giàu sức gợi, hình ảnh thiên nhiên thân thuộc mà giàu ý nghĩa, bài thơ Sang thu không chỉ là một bức tranh thu đẹp đẽ mà còn là những suy tư sâu lắng về thời gian và cuộc đời. Nhà thơ không mô tả mùa thu bằng những đặc trưng rực rỡ, mà cảm nhận nó bằng những tín hiệu nhỏ bé nhưng tinh tế. Từ đó, bài thơ không chỉ khắc họa thành công khoảnh khắc giao mùa mà còn mang đến những triết lý nhân sinh nhẹ nhàng mà sâu sắc. |
Mẫu bài văn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9 - Mẫu 2
Bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh là một tác phẩm giàu chất trữ tình, thể hiện những cảm nhận tinh tế về sự chuyển mình của đất trời từ hạ sang thu. Không quá ồn ào hay dữ dội, mùa thu trong thơ ông đến một cách nhẹ nhàng, len lỏi vào từng giác quan, từng khoảnh khắc đời thường. Qua đó, bài thơ không chỉ là bức tranh thiên nhiên thơ mộng mà còn gửi gắm những suy tư sâu sắc về cuộc đời và con người trước sự thay đổi của thời gian. Ngay từ những câu thơ đầu tiên, Hữu Thỉnh đã mở ra một không gian rất riêng của mùa thu qua những cảm nhận đầy tinh tế: "Bỗng nhận ra hương ổi Không phải sắc vàng của lá, không phải bầu trời trong xanh hay tiếng gió heo may quen thuộc, mùa thu trong thơ Hữu Thỉnh được báo hiệu bằng "hương ổi". Đây là một hình ảnh rất đặc trưng của làng quê Việt Nam, gợi lên những cảm giác bình dị, thân quen. Động từ "phả" không chỉ đơn thuần miêu tả hương thơm mà còn gợi lên sự lan tỏa, nhẹ nhàng nhưng đủ sức đánh thức mọi giác quan. Cụm từ "bỗng nhận ra" mang ý nghĩa bất ngờ, như thể mùa thu đã len lỏi vào không gian từ lúc nào mà đến bây giờ, khi hương ổi tỏa ra, con người mới chợt nhận thấy. Sự xuất hiện của mùa thu còn được thể hiện qua hình ảnh sương mù buổi sớm. "Sương chùng chình qua ngõ", không vội vàng, không dứt khoát, mà như còn lưu luyến mùa hạ. Từ "chùng chình" rất gợi hình, gợi cảm, khiến làn sương như có tâm trạng, như đang dùng dằng, lưỡng lự trước khi mùa thu thực sự chiếm lĩnh không gian. Kết thúc khổ thơ là câu "hình như thu đã về", một sự khẳng định đầy nhẹ nhàng và bâng khuâng. Từ "hình như" thể hiện sự mơ hồ, không chắc chắn, tạo nên một nét riêng trong cảm nhận về mùa thu – một mùa không đến một cách rạch ròi mà dần dà, len lỏi vào từng góc nhỏ của đất trời. Bước sang khổ thơ thứ hai, sự chuyển biến của thiên nhiên hiện lên rõ nét hơn qua những hình ảnh đầy đối lập: "Sông được lúc dềnh dàng Nếu như ở khổ thơ đầu, sự thay đổi của mùa thu chủ yếu được cảm nhận bằng khứu giác và xúc giác, thì đến đây, mùa thu hiện lên qua sự chuyển động của thiên nhiên. Hình ảnh dòng sông "dềnh dàng", chảy chậm rãi, không còn cuộn xiết như những ngày hè nóng nực. Trái ngược với sự thư thả của dòng sông, đàn chim lại "bắt đầu vội vã", tất bật chuẩn bị cho hành trình di cư khi thời tiết thay đổi. Hai hình ảnh đối lập này càng làm nổi bật sự chuyển giao giữa hai mùa, giữa cái náo nức của mùa hạ và cái trầm lắng của mùa thu. Nhưng có lẽ câu thơ đẹp nhất trong cả bài chính là "có đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu". Đây là một hình ảnh vô cùng độc đáo, vừa tả thực vừa mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Đám mây mùa hạ như còn luyến tiếc, chưa muốn rời đi hẳn mà vẫn còn vương vấn lại một phần trong bầu trời thu. Động từ "vắt" càng làm tăng tính hình tượng, khiến đám mây như một dải lụa mềm mại, chia đôi giữa hai mùa. Hình ảnh này không chỉ miêu tả sự giao thoa của thiên nhiên mà còn gợi lên những suy tư về cuộc đời: có những khoảnh khắc không hoàn toàn thuộc về quá khứ nhưng cũng chưa hẳn là hiện tại, con người cũng có những phút giây dùng dằng giữa cái cũ và cái mới, giữa những hoài niệm và thực tại. Nếu hai khổ thơ đầu là bức tranh thiên nhiên, thì khổ thơ cuối lại mang ý nghĩa chiêm nghiệm, suy tư: "Vẫn còn bao nhiêu nắng Mùa thu đã đến nhưng dư âm của mùa hạ vẫn còn. Ánh nắng vẫn còn đó nhưng không còn gay gắt, những cơn mưa cũng "vơi dần", không còn ồ ạt mà thưa thớt hơn. Hai câu thơ này gợi lên sự chuyển biến nhẹ nhàng, êm ái, không có sự thay đổi đột ngột mà chỉ là một sự điều chỉnh từ từ. Nhưng câu thơ sâu sắc nhất lại nằm ở hai câu cuối: "sấm cũng bớt bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi". Nếu như ở mùa hè, những cơn sấm chớp bất ngờ thường mang theo những cơn mưa rào mạnh mẽ, thì giờ đây, sấm đã thưa dần, không còn dữ dội như trước. Hình ảnh "hàng cây đứng tuổi" không chỉ đơn thuần là tả thực mà còn mang ý nghĩa biểu tượng. Những cây đã qua nhiều mùa mưa nắng, đã đứng vững qua bao nhiêu biến động của thời tiết, nên giờ đây, chúng không còn giật mình trước tiếng sấm. Cũng giống như con người, khi trưởng thành, khi đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, ta sẽ trở nên điềm tĩnh hơn, vững vàng hơn trước những biến cố. Bài thơ Sang thu không chỉ đơn thuần là bức tranh thiên nhiên mà còn là bức tranh tâm trạng, là những triết lý nhẹ nhàng về con người và thời gian. Hữu Thỉnh không miêu tả mùa thu bằng những gam màu rực rỡ mà bằng những cảm nhận tinh tế, từ hương ổi, làn sương, dòng sông, đám mây… Mọi thứ đều rất đỗi giản dị nhưng lại đầy chất thơ. Đặc biệt, khổ thơ cuối cùng đã nâng bài thơ lên một tầng ý nghĩa mới: mùa thu không chỉ là sự chuyển giao của đất trời mà còn là sự chuyển biến trong tâm hồn con người. Bằng ngôn từ giàu hình ảnh, giọng thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng, Sang thu đã khắc họa thành công khoảnh khắc giao mùa với những cảm xúc tinh tế và triết lý sâu sắc. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn thấy được những bài học về cuộc sống: sự chậm rãi, điềm tĩnh trước những biến động, sự chấp nhận và hòa mình vào dòng chảy của thời gian. Chính những điều đó đã làm nên sức sống lâu bền của bài thơ trong lòng người đọc. |
Mẫu bài văn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9 - Mẫu 3
Bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh là một tác phẩm tiêu biểu trong nền thơ ca hiện đại Việt Nam, khắc họa một cách tinh tế khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu qua những cảm nhận đầy xúc cảm của nhà thơ. Không dùng những hình ảnh quá đỗi quen thuộc như lá vàng rơi hay gió heo may, tác giả chọn những chi tiết bình dị, gần gũi nhưng giàu sức gợi để tái hiện sự chuyển mình nhẹ nhàng của thiên nhiên. Bài thơ không chỉ là bức tranh thu đẹp đẽ mà còn hàm chứa những suy tư sâu sắc về thời gian, cuộc đời và con người trước những đổi thay của tạo hóa. Mở đầu bài thơ, Hữu Thỉnh dẫn dắt người đọc vào không gian mùa thu bằng một sự cảm nhận đột ngột, bất ngờ: "Bỗng nhận ra hương ổi Không phải sắc vàng của lá hay cái lạnh rõ rệt, dấu hiệu của mùa thu trong thơ Hữu Thỉnh được cảm nhận bằng khứu giác – "hương ổi". Đây là một hình ảnh dân dã, mộc mạc, gợi lên không gian làng quê quen thuộc. "Bỗng nhận ra" là một cách diễn đạt đầy bất ngờ, cho thấy mùa thu đến một cách nhẹ nhàng, không ồn ào, khiến con người ngỡ ngàng khi chợt nhận ra những tín hiệu đầu tiên của nó. Động từ "phả" gợi lên sự lan tỏa của hương thơm, khiến làn gió thu như đang chuyên chở những mùi vị đặc trưng của mùa màng. "Gió se" là một nét chấm phá nhẹ nhàng, tinh tế, gợi lên cái hanh hao, dịu nhẹ của những ngày thu đầu tiên, khác hẳn với cái oi ả của mùa hạ. Hình ảnh "sương chùng chình qua ngõ" càng làm cho không gian thêm phần huyền ảo, mơ hồ. Từ "chùng chình" không chỉ miêu tả trạng thái của làn sương mà còn gợi lên cảm giác chậm rãi, lưu luyến, như thể sương vẫn còn lưỡng lự giữa hai mùa. Câu thơ cuối cùng "hình như thu đã về" mang một sự khẳng định nhẹ nhàng, không dứt khoát, khiến mùa thu trong thơ Hữu Thỉnh trở nên thật mơ hồ và tinh tế. Bước sang khổ thơ thứ hai, cảnh sắc thu trở nên rõ nét hơn, với những sự đối lập đầy nghệ thuật: "Sông được lúc dềnh dàng Nếu như khổ thơ đầu tiên là những cảm nhận tinh tế về mùa thu qua khứu giác và thị giác, thì đến khổ thơ này, tác giả tập trung vào những chuyển động của thiên nhiên để làm nổi bật sự giao mùa. Dòng sông vốn ồn ào, chảy xiết trong mùa hạ nay trở nên "dềnh dàng", chậm rãi hơn, như thể nó cũng đang tận hưởng những ngày thu bình yên. Ngược lại, đàn chim lại "bắt đầu vội vã", chuẩn bị cho hành trình di cư khi tiết trời chuyển lạnh. Hình ảnh đối lập này tạo nên sự tương phản thú vị, làm nổi bật sự khác biệt giữa mùa hạ và mùa thu: một bên là sự chậm rãi, thong thả, một bên là sự tất bật, hối hả. Nhưng có lẽ câu thơ đẹp nhất trong toàn bài chính là "có đám mây mùa hạ vắt nửa mình sang thu". Đây là một hình ảnh đầy sáng tạo và mang tính biểu tượng cao. Đám mây như một cầu nối giữa hai mùa, chưa hoàn toàn thuộc về mùa thu nhưng cũng không còn là của mùa hạ. Động từ "vắt" khiến đám mây như một dải lụa mềm mại, kéo dài trên bầu trời, tạo nên một khoảnh khắc giao mùa tuyệt đẹp. Hình ảnh này không chỉ miêu tả sự chuyển mùa của thiên nhiên mà còn gợi lên những suy tư sâu xa về cuộc đời: con người cũng có những khoảnh khắc giao thời, những lúc lưng chừng giữa cái cũ và cái mới, giữa những gì đã qua và những gì đang đến. Khổ thơ cuối cùng của bài thơ không còn chỉ đơn thuần là những miêu tả cảnh vật, mà đã nâng lên thành tầng ý nghĩa triết lý sâu sắc: "Vẫn còn bao nhiêu nắng Mùa thu đã đến nhưng dư âm của mùa hạ vẫn còn, thể hiện qua hình ảnh "bao nhiêu nắng". Ánh nắng vẫn còn đó nhưng không còn gay gắt như những ngày hè rực lửa. "Cơn mưa" cũng đã "vơi dần", không còn bất chợt ào ạt mà trở nên thưa thớt hơn. Những dấu hiệu này cho thấy mùa hạ chưa hoàn toàn ra đi mà vẫn để lại những dấu ấn trong mùa thu. Nhưng câu thơ đáng chú ý nhất trong khổ thơ này chính là "sấm cũng bớt bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi". Nếu như vào mùa hạ, những cơn sấm chớp thường xuất hiện dữ dội, bất ngờ, thì nay nó đã "bớt bất ngờ", không còn mạnh mẽ như trước. Hình ảnh "hàng cây đứng tuổi" mang ý nghĩa biểu tượng rõ rệt. Những cây cổ thụ đã trải qua bao mùa mưa nắng, đã quen với những thay đổi của thiên nhiên, nên giờ đây không còn giật mình trước tiếng sấm. Cũng giống như con người, khi đã trưởng thành, khi đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, ta trở nên điềm tĩnh hơn, vững vàng hơn trước những biến cố bất ngờ. Bài thơ Sang thu không chỉ là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp mà còn là một tác phẩm chứa đựng nhiều suy tư triết lý về con người và thời gian. Hữu Thỉnh đã dùng những hình ảnh giản dị nhưng giàu sức gợi, kết hợp với giọng điệu nhẹ nhàng, sâu lắng để khắc họa một mùa thu rất riêng – không rõ ràng, dứt khoát mà đến một cách chậm rãi, tinh tế. Qua bài thơ, người đọc không chỉ cảm nhận được sự thay đổi của đất trời mà còn thấy được sự đổi thay trong chính tâm hồn con người. Từ sự ngỡ ngàng ban đầu khi "bỗng nhận ra hương ổi", đến sự cảm nhận rõ rệt hơn qua "dòng sông dềnh dàng, chim vội vã", và cuối cùng là những suy tư về cuộc đời trong câu thơ "sấm cũng bớt bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi". Đó chính là hành trình cảm xúc của con người khi đối diện với những đổi thay của cuộc sống – từ bỡ ngỡ, nhận ra, đến thấu hiểu và chấp nhận. Chính những điều đó đã làm nên sức sống lâu bền của bài thơ trong lòng độc giả. Sang thu không chỉ là một bức tranh thiên nhiên giao mùa mà còn là bức tranh tâm trạng, là những triết lý nhẹ nhàng về cuộc đời và con người, khiến ta không khỏi bâng khuâng, suy ngẫm mỗi khi mùa thu về. |
Mẫu bài văn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9 - Mẫu 4
Bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh là một tuyệt tác miêu tả sự chuyển giao nhẹ nhàng giữa mùa hạ và mùa thu, không chỉ bằng hình ảnh thiên nhiên mà còn ẩn chứa những triết lý sâu sắc về thời gian và cuộc đời. Với giọng thơ trữ tình, giàu sức gợi, tác phẩm này không chỉ đơn thuần là bức tranh thiên nhiên thơ mộng mà còn là hành trình nhận thức của con người trước sự đổi thay của vạn vật. Mở đầu bài thơ, Hữu Thỉnh không trực tiếp khẳng định mùa thu đã đến mà thông qua một sự cảm nhận đầy tinh tế: "Bỗng nhận ra hương ổi Ngay từ câu thơ đầu tiên, dấu hiệu của mùa thu được nhà thơ cảm nhận không phải bằng thị giác mà bằng khứu giác – "hương ổi". Hình ảnh này mang đến một cảm giác bình dị, gần gũi, đặc trưng của những vùng quê Việt Nam. Không phải là những tín hiệu rõ ràng như lá vàng rơi hay trời chuyển lạnh, mà là hương thơm của trái cây chín trong vườn, gợi lên một mùa thu rất riêng, rất thân thuộc. Từ "bỗng nhận ra" thể hiện sự bất ngờ, bâng khuâng, như một sự phát hiện đầy thú vị. Mùa thu không đến ào ạt, không báo trước, mà len lỏi vào không gian, vào tâm hồn con người một cách nhẹ nhàng, tinh tế. Động từ "phả" mang đến cảm giác hương thơm lan tỏa trong gió, không quá đậm đà nhưng đủ để người ta cảm nhận được sự chuyển mình của thiên nhiên. "Sương chùng chình qua ngõ" – một hình ảnh mang tính nhân hóa cao. Từ "chùng chình" gợi lên sự chậm rãi, dùng dằng, như thể làn sương vẫn còn lưu luyến, chưa muốn rời đi, chưa muốn dứt hẳn khỏi mùa hạ. Tất cả hòa quyện lại tạo nên một không gian huyền ảo, thơ mộng, đặc trưng của thời điểm giao mùa. Câu thơ cuối cùng "hình như thu đã về" không khẳng định chắc chắn, mà chỉ là một sự phỏng đoán, một chút ngỡ ngàng trước sự biến đổi tinh tế của thiên nhiên. Bước sang khổ thơ thứ hai, tác giả sử dụng những chuyển động của thiên nhiên để làm nổi bật sự thay đổi của đất trời: "Sông được lúc dềnh dàng Nếu như khổ thơ đầu tiên là những cảm nhận mơ hồ về mùa thu, thì ở khổ thơ này, sự chuyển giao giữa hai mùa trở nên rõ nét hơn. Dòng sông vốn chảy xiết trong mùa hạ nay đã trở nên "dềnh dàng", chậm rãi, lặng lẽ hơn. Hình ảnh này không chỉ gợi tả đặc điểm của thiên nhiên mà còn mang ý nghĩa ẩn dụ: sau những ngày hè cuồn cuộn, dữ dội, giờ đây mọi thứ đã dần trở nên bình yên, thư thái hơn. Ngược lại, đàn chim lại "bắt đầu vội vã", tạo nên sự đối lập với hình ảnh dòng sông. Nếu dòng sông chậm rãi hơn, thì những cánh chim lại hối hả, tất bật chuẩn bị cho những chuyến bay dài tránh rét. Hữu Thỉnh đã rất tinh tế khi sử dụng hình ảnh này để làm nổi bật sự đối lập giữa hai trạng thái của thiên nhiên, góp phần tô điểm thêm cho bức tranh giao mùa. Nhưng có lẽ câu thơ ấn tượng nhất trong toàn bài chính là: "Có đám mây mùa hạ Hình ảnh đám mây "vắt nửa mình" là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo. Đám mây ấy không còn thuần túy thuộc về mùa hạ, nhưng cũng chưa hoàn toàn là của mùa thu. Nó như một ranh giới mờ ảo giữa hai mùa, tạo nên một khoảnh khắc giao mùa đầy chất thơ. Hình ảnh này cũng mang tính biểu tượng cao: trong cuộc sống, có những khoảnh khắc con người ở trạng thái lưng chừng, chưa thể dứt bỏ cái cũ nhưng cũng chưa hoàn toàn đón nhận cái mới. Đến khổ thơ cuối cùng, bức tranh thiên nhiên không chỉ dừng lại ở sự miêu tả mà còn ẩn chứa những triết lý sâu sắc: "Vẫn còn bao nhiêu nắng Những dấu vết của mùa hạ vẫn còn hiện diện trong không gian thu: "bao nhiêu nắng", nhưng ánh nắng ấy đã không còn gay gắt như những ngày hè oi ả, mà trở nên dịu nhẹ, ấm áp hơn. "Cơn mưa" cũng không còn bất chợt và dữ dội như trước, mà đã "vơi dần", thưa thớt hơn, báo hiệu một mùa thu êm đềm đang dần hiện diện. Đặc biệt, câu thơ cuối cùng "sấm cũng bớt bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi" mang ý nghĩa sâu xa. Nếu như trong mùa hè, những cơn sấm sét thường đến bất ngờ, dữ dội, thì sang thu, chúng trở nên nhẹ nhàng hơn. "Hàng cây đứng tuổi" là một hình ảnh mang tính ẩn dụ cao. Nó không chỉ là những cây cổ thụ đã trải qua nhiều mùa mưa nắng, mà còn tượng trưng cho con người đã từng trải, đã đi qua bao sóng gió cuộc đời. Khi đã trải qua nhiều biến động, con người trở nên vững vàng hơn, điềm tĩnh hơn, không còn giật mình trước những đổi thay bất ngờ của cuộc sống. Bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh không chỉ là một bức tranh thiên nhiên đầy chất thơ, mà còn là một tác phẩm hàm chứa nhiều triết lý sâu sắc về thời gian và con người. Bằng ngôn ngữ giản dị nhưng giàu sức gợi, tác giả đã khắc họa thành công khoảnh khắc giao mùa tinh tế, qua đó gợi lên trong lòng người đọc những suy tư về sự đổi thay của thiên nhiên cũng như cuộc đời. Nếu khổ thơ đầu tiên là sự bỡ ngỡ khi nhận ra mùa thu đang đến, khổ thơ thứ hai là sự quan sát tỉ mỉ những biến chuyển của thiên nhiên, thì khổ thơ cuối cùng chính là những suy ngẫm về quy luật của vạn vật: mọi thứ đều thay đổi, nhưng sự thay đổi ấy diễn ra một cách tự nhiên, êm đềm, nhẹ nhàng như chính cách mà mùa thu đến. Những hình ảnh giản dị, những câu thơ mộc mạc nhưng đầy chất thơ đã giúp Sang thu trở thành một trong những bài thơ hay nhất về mùa thu trong thơ ca hiện đại Việt Nam. Đọc bài thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên lúc giao mùa, mà còn nhận ra những quy luật của cuộc sống, để rồi học cách chấp nhận, trân trọng và bình thản trước những đổi thay không thể tránh khỏi của thời gian. |
Mẫu bài văn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9 - Mẫu 5
Bài thơ Sang thu của Hữu Thỉnh là một trong những tác phẩm tiêu biểu viết về khoảnh khắc giao mùa từ hạ sang thu với những rung động tinh tế của tác giả trước sự biến chuyển nhẹ nhàng của thiên nhiên. Không ồn ào, dữ dội, mùa thu trong thơ Hữu Thỉnh đến một cách nhẹ nhàng, lặng lẽ nhưng vẫn để lại trong lòng người những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến. Bài thơ không chỉ là một bức tranh thiên nhiên sống động mà còn chứa đựng những suy tư sâu lắng về dòng chảy của thời gian, của đời người. Mở đầu bài thơ, tác giả không miêu tả mùa thu một cách trực tiếp mà thông qua những cảm nhận tinh tế từ khứu giác, thị giác đến xúc giác: "Bỗng nhận ra hương ổi Ngay từ câu thơ đầu tiên, mùa thu không hiện lên qua những hình ảnh quen thuộc như lá vàng rơi hay trời se lạnh, mà đến từ một cảm giác rất đỗi bình dị – "hương ổi". Đây là một hình ảnh giàu tính gợi cảm, gợi lên không gian làng quê thanh bình với những vườn ổi chín trĩu quả. Mùi hương ấy lan tỏa trong không gian, không quá nồng nàn nhưng đủ để người ta nhận ra sự đổi thay của đất trời. Động từ "phả" gợi tả một chuyển động mạnh nhưng đầy tinh tế, giúp người đọc hình dung rõ nét hơn về sự len lỏi của hương thơm trong làn gió se lạnh đầu thu. Không gian tiếp tục được mở rộng với hình ảnh "sương chùng chình qua ngõ". Từ "chùng chình" là một phép nhân hóa đầy nghệ thuật, gợi lên dáng vẻ dùng dằng, lững lờ của làn sương sớm. Sương không vội tan mà vẫn lưu luyến nơi ngõ nhỏ, như còn lưỡng lự giữa hai mùa, chưa muốn rời khỏi những ngày hạ. Chính điều này đã tạo nên một khoảnh khắc giao mùa đầy thơ mộng, một sự chuyển tiếp nhẹ nhàng nhưng sâu sắc giữa mùa hạ và mùa thu. Câu thơ cuối "Hình như thu đã về" không phải là một lời khẳng định chắc chắn mà là một sự phỏng đoán đầy bâng khuâng. Từ "hình như" thể hiện sự ngỡ ngàng, mơ hồ của tác giả trước sự biến đổi của thiên nhiên. Mùa thu đến không đột ngột, không rõ ràng mà chỉ là một cảm giác thoáng qua, một chút vấn vương trong tâm hồn nhà thơ. Nếu như ở khổ thơ đầu tiên, mùa thu được cảm nhận bằng những tín hiệu mơ hồ thì sang khổ thơ thứ hai, sự chuyển giao giữa hai mùa trở nên rõ nét hơn qua những hình ảnh động đầy tương phản: "Sông được lúc dềnh dàng Dòng sông trong mùa hạ thường chảy xiết, cuồn cuộn, nhưng khi sang thu lại trở nên "dềnh dàng", chậm rãi hơn. Đây không chỉ là một nét đặc trưng của thiên nhiên mà còn mang ý nghĩa ẩn dụ sâu xa: sau những ngày hè sôi động, rực lửa, đất trời đang bước vào giai đoạn trầm lắng, dịu dàng hơn. Đối lập với hình ảnh dòng sông là những cánh chim "bắt đầu vội vã". Khi mùa thu tới, đàn chim tất bật bay đi tránh rét, chuẩn bị cho hành trình dài. Hai hình ảnh này đặt cạnh nhau đã tạo nên một sự tương phản độc đáo giữa sự chậm rãi của dòng sông và sự gấp gáp của những cánh chim, qua đó làm nổi bật nhịp điệu chuyển mùa. Nhưng có lẽ câu thơ giàu hình ảnh và ý nghĩa nhất trong toàn bài chính là: "Có đám mây mùa hạ Hình ảnh "đám mây" được nhân hóa, trở thành một thực thể sống động, không còn thuộc hoàn toàn về mùa hạ nhưng cũng chưa trọn vẹn là của mùa thu. Động từ "vắt" gợi lên một trạng thái lưng chừng, như thể đám mây ấy đang níu kéo những ngày hè còn sót lại, nhưng đồng thời cũng sẵn sàng đón nhận những làn gió thu đầu tiên. Đây không chỉ là một bức tranh thiên nhiên mà còn hàm chứa những triết lý sâu sắc về sự chuyển đổi của thời gian và con người. Cũng giống như khoảnh khắc giao mùa, cuộc đời con người có những giai đoạn quá độ, có những lúc ta đứng giữa ranh giới của quá khứ và tương lai, của tuổi trẻ và trưởng thành. Bước sang khổ thơ cuối, không gian thiên nhiên không chỉ đơn thuần là những cảnh vật mà đã chuyển hóa thành những suy tư triết lý về cuộc sống: "Vẫn còn bao nhiêu nắng Mùa thu đã đến nhưng dư âm của mùa hạ vẫn còn lưu lại: "bao nhiêu nắng". Tuy nhiên, ánh nắng ấy không còn gay gắt, chói chang như mùa hè mà đã trở nên dịu nhẹ, ấm áp hơn. Những cơn mưa mùa hạ từng ào ạt, bất chợt nay cũng đã "vơi dần", không còn dai dẳng như trước. Câu thơ cuối cùng "Sấm cũng bớt bất ngờ trên hàng cây đứng tuổi" là một hình ảnh giàu tính biểu tượng. Nếu như trong mùa hè, tiếng sấm thường đến đột ngột, vang dội, thì sang thu, nó trở nên bớt dữ dội hơn. Hình ảnh "hàng cây đứng tuổi" không chỉ gợi tả những cây cổ thụ đã trải qua bao mùa mưa nắng, mà còn tượng trưng cho những con người từng trải. Khi đã đi qua nhiều giông bão, con người trở nên bình tĩnh hơn, điềm nhiên hơn trước những biến động của cuộc đời. Đây chính là một triết lý nhân sinh sâu sắc mà Hữu Thỉnh gửi gắm qua hình ảnh thiên nhiên. Bài thơ Sang thu không chỉ là một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ mà còn là một bài học sâu sắc về dòng chảy của thời gian và sự trưởng thành của con người. Mùa thu trong thơ Hữu Thỉnh đến nhẹ nhàng, lặng lẽ nhưng mang đầy cảm xúc. Từng hình ảnh, từng câu chữ đều chứa đựng những tầng nghĩa sâu xa, vừa gợi lên vẻ đẹp thơ mộng của thiên nhiên, vừa khơi dậy những suy tư về sự thay đổi của vạn vật và đời người. Chính vì vậy, Sang thu không chỉ là một bài thơ về thiên nhiên, mà còn là một tác phẩm thấm đẫm triết lý nhân sinh, khiến người đọc không khỏi suy ngẫm về sự chuyển mình của đất trời và chính bản thân mình. |
Tuyển chọn phân tích bài thơ Sang thu dành cho học sinh lớp 9 (Hình từ Internet)
Các hành vi không được làm của học sinh lớp 9?
Căn cứ theo Điều 37 Điều lệ trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học do Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT quy định các hành vi học sinh lớp 9 không được làm như sau:
- Xúc phạm nhân phẩm, danh dự, xâm phạm thân thể giáo viên, cán bộ, nhân viên của nhà trường, người khác và học sinh khác.
- Gian lận trong học tập, kiểm tra, thi, tuyển sinh.
- Mua bán, sử dụng rượu, bia, thuốc lá, chất gây nghiện, các chất kích thích khác và pháo, các chất gây cháy nổ.
- Sử dụng điện thoại di động, các thiết bị khác khi đang học tập trên lớp không phục vụ cho việc học tập và không được giáo viên cho phép.
- Đánh nhau, gây rối trật tự, an ninh trong nhà trường và nơi công cộng.
- Sử dụng, trao đổi sản phẩm văn hóa có nội dung kích động bạo lực, đồi trụy; sử dụng đồ chơi hoặc chơi trò chơi có hại cho sự phát triển lành mạnh của bản thân.
- Học sinh không được vi phạm những hành vi bị nghiêm cấm khác theo quy định của pháp luật.