10:05 - 26/02/2025

Hướng dẫn lập dàn ý viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống

Dưới đây là hướng dẫn lập dàn ý và một số mẫu viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống có thể tham khảo

Nội dung chính

    Hướng dẫn lập dàn ý viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống

    Dưới đây là hướng dẫn lập dàn ý viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống:

    I. Mở bài

    - Giới thiệu vấn đề cần nghị luận (ngắn gọn, hấp dẫn).

    - Nêu lý do tại sao vấn đề này quan trọng hoặc có ý nghĩa trong đời sống.

    - Dẫn dắt vào luận điểm chính của bài viết.

    II. Thân bài

    1. Giải thích vấn đề

    - Định nghĩa hoặc giải thích khái niệm liên quan đến vấn đề.

    - Nếu có thể, đưa ra dẫn chứng hoặc ví dụ để làm rõ khái niệm.

    2. Phân tích và bàn luận về vấn đề

    - Mặt tích cực:

    + Nêu những lợi ích, tác động tích cực của vấn đề trong cuộc sống.

    + Dẫn chứng thực tế để minh họa.

    - Mặt tiêu cực (nếu có):

    + Trình bày những hạn chế, tác động tiêu cực hoặc vấn đề nảy sinh.

    + Nguyên nhân dẫn đến những tác động này.

    + Bình luận, mở rộng vấn đề:

    + Đánh giá mức độ ảnh hưởng của vấn đề đối với cá nhân và xã hội.

    + So sánh với các góc nhìn khác nhau, có thể đưa ra quan điểm phản biện.

    3. Giải pháp hoặc bài học rút ra

    - Đề xuất giải pháp để khắc phục hoặc phát huy vấn đề.

    - Bài học, thông điệp có thể áp dụng vào thực tế cuộc sống.

    III. Kết bài

    Khẳng định lại quan điểm về vấn đề đã nghị luận.

    Nhấn mạnh ý nghĩa, tầm quan trọng của vấn đề đối với đời sống.

    Đưa ra suy nghĩ cá nhân hoặc lời kêu gọi hành động (nếu phù hợp).

    Hướng dẫn lập dàn ý viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sốngHướng dẫn lập dàn ý viết bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống (Hình từ Internet)

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 1

    Lòng biết ơn là một trong những phẩm chất cao đẹp, góp phần tạo nên giá trị con người và làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn. Đó là sự trân trọng, ghi nhớ công lao của những người đã giúp đỡ mình, dù là trong những việc nhỏ bé hay lớn lao. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, không ít người dần quên đi ý nghĩa của lòng biết ơn, sống thờ ơ, vô cảm và coi những điều tốt đẹp mình nhận được là hiển nhiên. Điều này đặt ra một câu hỏi quan trọng: lòng biết ơn có ý nghĩa gì trong cuộc sống, và làm thế nào để nuôi dưỡng phẩm chất này?

    Lòng biết ơn không chỉ đơn thuần là một thái độ sống mà còn là nền tảng của đạo đức và nhân cách con người. Một người biết ơn sẽ luôn trân trọng những điều tốt đẹp, từ đó có cái nhìn tích cực và sẵn sàng giúp đỡ người khác. Khi một đứa trẻ biết ơn cha mẹ, em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ để không phụ lòng mong mỏi của họ. Khi một học sinh biết ơn thầy cô, em sẽ tiếp thu kiến thức với một tinh thần cầu tiến và tôn trọng sự dạy dỗ. Khi một người lao động biết ơn công việc mình có, họ sẽ làm việc chăm chỉ, có trách nhiệm hơn. Nhờ vậy, lòng biết ơn không chỉ giúp cá nhân phát triển mà còn góp phần xây dựng một xã hội giàu tình thương và trách nhiệm.

    Trên thực tế, lòng biết ơn không chỉ mang lại lợi ích tinh thần mà còn có tác động sâu sắc đến chất lượng cuộc sống. Những người biết ơn thường có tinh thần lạc quan, ít than phiền và dễ dàng tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị. Ngược lại, những ai chỉ biết đòi hỏi mà không trân trọng những gì mình đang có thường rơi vào trạng thái bất mãn, chán nản và khó tìm thấy hạnh phúc. Khi xã hội tràn ngập lòng biết ơn, con người đối xử với nhau bằng sự tử tế, sự gắn kết giữa người với người trở nên bền chặt hơn.

    Tuy nhiên, không phải ai cũng ý thức được tầm quan trọng của lòng biết ơn. Hiện nay, có không ít trường hợp con cái vô tâm với cha mẹ, học trò vô lễ với thầy cô, những người từng nhận được sự giúp đỡ lại quay lưng phủ nhận công lao của người khác. Sự vô ơn không chỉ làm tổn thương những người đã cho đi mà còn khiến chính bản thân người vô ơn mất đi giá trị trong mắt người khác. Một xã hội mà con người không biết trân trọng nhau sẽ trở nên lạnh lẽo, thiếu sự sẻ chia và tình nghĩa.

    Vậy làm thế nào để rèn luyện lòng biết ơn? Trước hết, mỗi người cần học cách nói lời cảm ơn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Cảm ơn cha mẹ vì những hy sinh thầm lặng, cảm ơn thầy cô vì những bài học quý giá, cảm ơn những người xung quanh vì sự giúp đỡ dù là nhỏ nhất. Quan trọng hơn, lòng biết ơn không chỉ thể hiện qua lời nói mà cần đi đôi với hành động. Hiếu thảo với cha mẹ, kính trọng thầy cô, sẵn sàng giúp đỡ những người gặp khó khăn chính là cách thiết thực nhất để thể hiện lòng biết ơn. Khi biết trân trọng những điều mình đang có, con người sẽ biết sống có trách nhiệm hơn, không chỉ với bản thân mà còn với xã hội.

    Lòng biết ơn là một giá trị cốt lõi giúp con người sống đẹp, sống ý nghĩa. Khi ta biết ơn cuộc sống, ta sẽ biết cách tận hưởng từng khoảnh khắc và lan tỏa năng lượng tích cực đến những người xung quanh. Một thế giới tràn ngập lòng biết ơn sẽ là một thế giới ấm áp, nơi con người đối xử với nhau bằng sự tử tế và yêu thương. Vì thế, mỗi người hãy học cách biết ơn, bởi khi ta biết trân trọng những gì mình có, ta sẽ nhận lại nhiều hơn những điều tốt đẹp.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 2

    Trong cuộc sống hiện đại, con người ngày càng bận rộn với công việc, học tập và các mối quan hệ xã hội, nhưng lại có xu hướng lãng quên một yếu tố quan trọng: sự kiên trì. Đây là phẩm chất giúp con người vượt qua khó khăn, đạt được mục tiêu và tạo nên thành công bền vững. Tuy nhiên, nhiều người ngày nay dễ dàng bỏ cuộc trước thử thách, mong muốn thành công nhanh chóng mà không sẵn sàng nỗ lực lâu dài. Điều này khiến chúng ta cần suy ngẫm về vai trò của sự kiên trì và cách rèn luyện phẩm chất này trong cuộc sống.

    Sự kiên trì là khả năng bền bỉ theo đuổi mục tiêu, không lùi bước trước khó khăn và thử thách. Đó không chỉ là việc cố gắng một lần rồi dừng lại mà là sự nỗ lực không ngừng nghỉ, dù có thể phải đối mặt với thất bại. Trong bất kỳ lĩnh vực nào, từ học tập, công việc đến thể thao hay nghệ thuật, những người thành công đều là những người không dễ dàng từ bỏ. Họ hiểu rằng con đường dẫn đến thành công không bao giờ bằng phẳng mà luôn có những trở ngại cần vượt qua.

    Thực tế đã chứng minh rằng kiên trì là yếu tố quyết định thành công. Những vĩ nhân trong lịch sử như Thomas Edison, Albert Einstein hay Walt Disney đều từng gặp thất bại nhiều lần trước khi đạt được thành tựu lớn. Edison đã thử nghiệm hàng nghìn lần trước khi phát minh ra bóng đèn, nhưng ông không coi đó là thất bại mà là những bước đệm cần thiết để đi đến thành công. Nếu không có sự kiên trì, có lẽ thế giới đã không có được những phát minh và sáng tạo vĩ đại.

    Không chỉ trong sự nghiệp, sự kiên trì còn giúp con người có một cuộc sống ý nghĩa và trưởng thành hơn. Khi kiên trì vượt qua khó khăn, con người rèn luyện được ý chí mạnh mẽ, tinh thần kỷ luật và lòng quyết tâm. Những người bền bỉ trong học tập sẽ đạt được tri thức vững chắc, những người kiên trì trong rèn luyện thể chất sẽ có một cơ thể khỏe mạnh, và những ai kiên trì theo đuổi đam mê sẽ đạt được thành tựu đáng tự hào.

    Tuy nhiên, không phải ai cũng có được sự kiên trì. Nhiều người chỉ muốn đạt được thành công nhanh chóng mà không chấp nhận sự nỗ lực dài lâu. Họ dễ dàng từ bỏ khi gặp khó khăn, không đủ nhẫn nại để đối mặt với thử thách. Tâm lý này khiến họ dễ rơi vào trạng thái thất vọng, mất niềm tin vào bản thân và khó đạt được mục tiêu trong cuộc sống. Một xã hội mà con người thiếu kiên trì sẽ trở nên trì trệ, thiếu động lực phát triển và đổi mới.

    Vậy làm thế nào để rèn luyện sự kiên trì? Trước hết, mỗi người cần đặt ra mục tiêu rõ ràng và thực tế, sau đó lập kế hoạch để từng bước đạt được mục tiêu đó. Khi gặp khó khăn, thay vì bỏ cuộc, chúng ta nên tìm cách thích nghi, học hỏi từ những thất bại để tiếp tục tiến về phía trước. Ngoài ra, việc rèn luyện thói quen kiên trì trong những việc nhỏ hằng ngày, như duy trì việc đọc sách, tập thể dục hay học hỏi kỹ năng mới, cũng giúp xây dựng ý chí bền bỉ trong những thử thách lớn hơn.

    Sự kiên trì là chìa khóa của thành công và hạnh phúc. Nó không chỉ giúp con người đạt được mục tiêu mà còn mang lại sự trưởng thành, bản lĩnh và tinh thần lạc quan trước những khó khăn. Một xã hội mà mọi người đều kiên trì, bền bỉ sẽ là một xã hội phát triển, nơi con người luôn cố gắng vươn lên để hoàn thiện bản thân. Vì vậy, mỗi người cần rèn luyện sự kiên trì ngay từ hôm nay, bởi chỉ khi không từ bỏ, chúng ta mới thực sự tiến gần hơn đến thành công và những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 3

    Trong xã hội hiện đại, con người ngày càng có nhiều cơ hội để phát triển bản thân, tiếp cận tri thức và công nghệ tiên tiến. Tuy nhiên, song song với sự phát triển đó, con người cũng đối mặt với một vấn đề đáng lo ngại: sự vô cảm. Đây là hiện tượng con người dần trở nên thờ ơ, thiếu quan tâm đến những người xung quanh, thậm chí lạnh lùng trước những hoàn cảnh khó khăn. Liệu một xã hội mà con người không còn đồng cảm, sẻ chia có thể thực sự phát triển bền vững?

    Sự vô cảm là trạng thái con người không còn cảm nhận được những đau khổ, khó khăn của người khác, không còn sẵn sàng giúp đỡ khi cần thiết. Trong cuộc sống, ta có thể dễ dàng bắt gặp những biểu hiện của sự vô cảm: một người gặp tai nạn giữa đường nhưng ít ai dừng lại giúp đỡ, một học sinh bị bắt nạt nhưng những người xung quanh chỉ đứng nhìn, một người già neo đơn cần sự quan tâm nhưng không ai để ý. Những điều này dường như đã trở nên quen thuộc, đến mức nhiều người coi đó là "chuyện bình thường" mà không còn cảm thấy xót xa hay trách nhiệm.

    Nguyên nhân của sự vô cảm có thể đến từ nhiều yếu tố. Cuộc sống ngày càng bận rộn khiến con người chỉ quan tâm đến bản thân mà quên đi những người xung quanh. Sự phát triển của công nghệ, mạng xã hội khiến con người dành quá nhiều thời gian cho thế giới ảo mà quên mất ý nghĩa của những kết nối thực sự. Ngoài ra, lối sống thực dụng cũng khiến nhiều người chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân, không muốn giúp đỡ người khác nếu không nhận lại được điều gì. Sự thờ ơ dần dần trở thành một thói quen, làm mất đi giá trị tốt đẹp của lòng nhân ái.

    Hậu quả của sự vô cảm không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn làm tổn thương cả xã hội. Khi con người không còn quan tâm đến nhau, những giá trị đạo đức bị lung lay, tình người dần bị thay thế bởi sự ích kỷ. Một xã hội mà ai cũng chỉ lo cho bản thân sẽ trở nên lạnh lẽo, thiếu tình thương và sự đoàn kết. Hơn thế nữa, sự vô cảm có thể tạo ra một vòng luẩn quẩn: khi một người không được giúp đỡ, họ cũng không muốn giúp đỡ người khác, và cứ thế, lòng tốt dần trở thành một điều xa xỉ.

    Vậy làm thế nào để con người có thể thoát khỏi sự vô cảm? Trước hết, mỗi người cần rèn luyện lòng trắc ẩn và ý thức trách nhiệm với cộng đồng. Hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ như giúp đỡ người gặp khó khăn, quan tâm đến gia đình, bạn bè, hay đơn giản là sẵn sàng lắng nghe khi ai đó cần chia sẻ. Ngoài ra, giáo dục về lòng nhân ái cũng đóng vai trò quan trọng. Nếu ngay từ nhỏ, mỗi người được dạy cách yêu thương và quan tâm đến người khác, xã hội sẽ dần trở nên ấm áp và giàu tình người hơn.

    Cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi con người biết đồng cảm và chia sẻ với nhau. Nếu ai cũng giữ trong mình một tấm lòng nhân ái, thế giới sẽ trở nên tốt đẹp hơn, hạnh phúc không chỉ đến với người nhận mà cả với người cho đi. Một ánh mắt quan tâm, một lời động viên, một hành động giúp đỡ dù nhỏ bé cũng có thể tạo ra sự thay đổi lớn. Vì thế, thay vì thờ ơ, mỗi người hãy học cách sống chan hòa, biết yêu thương, để cuộc sống này không chỉ là sự tồn tại, mà còn là một hành trình đầy ý nghĩa và ấm áp tình người.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 4

    Trong cuộc sống hiện đại, khi con người ngày càng bị cuốn vào guồng quay của công việc và áp lực, một vấn đề đáng lo ngại đang dần xuất hiện: con người ngày càng đánh mất chính mình. Trong hành trình theo đuổi thành công, danh vọng hay sự giàu có, nhiều người quên đi bản chất thật sự của mình, sống theo sự kỳ vọng của xã hội mà không biết mình thực sự muốn gì. Liệu một cuộc sống như vậy có mang lại hạnh phúc hay chỉ khiến con người trở thành những cỗ máy vô hồn?

    Mất đi bản thân có thể hiểu là khi con người không còn được sống đúng với giá trị, ước mơ và mong muốn của mình, mà thay vào đó là chạy theo áp lực từ bên ngoài. Ngày nay, rất nhiều người lựa chọn con đường sự nghiệp, cuộc sống theo mong muốn của cha mẹ, theo xu hướng xã hội mà không thực sự cảm thấy hạnh phúc. Họ khoác lên mình những chiếc mặt nạ hoàn hảo, gồng mình để trở thành một ai đó mà người khác mong đợi, đến mức dần quên đi con người thật bên trong. Điều này khiến họ luôn cảm thấy mệt mỏi, trống rỗng, dù bên ngoài có vẻ thành công đến đâu.

    Nguyên nhân của tình trạng này có thể đến từ nhiều yếu tố. Xã hội hiện đại đặt ra quá nhiều tiêu chuẩn vô hình về thành công, về cái đẹp, về cách sống khiến con người dễ bị cuốn theo mà không kịp suy ngẫm. Sự so sánh trên mạng xã hội càng làm gia tăng áp lực, khi ai cũng muốn chứng tỏ mình có một cuộc sống hoàn hảo mà thực chất bên trong lại đầy những tổn thương. Bên cạnh đó, nỗi sợ bị đánh giá, bị cô lập cũng khiến nhiều người chọn cách sống theo kỳ vọng của người khác thay vì lắng nghe chính mình.

    Hậu quả của việc đánh mất bản thân không chỉ khiến con người cảm thấy bế tắc mà còn làm giảm đi giá trị cuộc sống. Khi không được sống thật, con người dễ rơi vào trạng thái căng thẳng, mất phương hướng và thậm chí trầm cảm. Một cuộc sống mà mỗi ngày trôi qua chỉ là sự gồng mình để làm hài lòng người khác sẽ không bao giờ mang lại hạnh phúc thực sự. Không những thế, khi ai cũng chỉ cố gắng trở thành một bản sao của những tiêu chuẩn xã hội, thế giới này sẽ trở nên nhạt nhòa, thiếu đi sự đa dạng và cá tính riêng biệt.

    Vậy làm sao để tìm lại chính mình? Điều quan trọng nhất là mỗi người cần dành thời gian để lắng nghe bản thân, hiểu rõ điều gì thực sự khiến mình hạnh phúc thay vì chạy theo những tiêu chuẩn bên ngoài. Hãy dám đặt câu hỏi: "Mình thực sự muốn gì?" và can đảm theo đuổi điều đó. Đừng sợ bị khác biệt, bởi giá trị của mỗi con người nằm ở chính sự độc đáo mà họ mang lại cho thế giới. Ngoài ra, hãy học cách buông bỏ những kỳ vọng không cần thiết, ngừng so sánh bản thân với người khác và tập trung vào hành trình riêng của mình.

    Một cuộc sống ý nghĩa không phải là khi ta đạt được nhiều danh vọng hay tài sản nhất, mà là khi ta được sống thật với chính mình, làm những điều ta yêu thích và tìm thấy hạnh phúc từ những điều giản dị nhất. Đừng để đến một ngày nhìn lại, ta nhận ra rằng mình đã sống cả đời để làm hài lòng người khác mà chưa từng sống vì chính mình. Thế giới này cần những con người dám là chính mình, vì chỉ khi đó, cuộc sống mới thực sự có ý nghĩa.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 5

    Trong xã hội hiện đại, con người không ngừng tìm kiếm thành công, danh vọng và tiền bạc, nhưng lại quên mất một điều quan trọng: hạnh phúc không đến từ những thứ hữu hình mà xuất phát từ sự bình yên trong tâm hồn. Có rất nhiều người đạt được mọi thứ họ mong muốn, nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng và bất an. Điều này đặt ra một câu hỏi quan trọng: liệu thành công có thực sự mang lại hạnh phúc, hay con người đang đi sai hướng trên hành trình tìm kiếm giá trị cuộc sống?

    Thành công và hạnh phúc là hai khái niệm không hoàn toàn giống nhau. Một người có thể giàu có, nổi tiếng, nhưng điều đó không đảm bảo rằng họ thực sự cảm thấy bình yên và hài lòng với cuộc sống. Ngược lại, có những người dù không sở hữu nhiều của cải, nhưng họ vẫn sống vui vẻ vì biết trân trọng những điều nhỏ bé. Hạnh phúc không nằm ở những thứ ta có, mà nằm ở cách ta cảm nhận về những điều xung quanh. Một người có thể sở hữu cả thế giới nhưng nếu không tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn, thì tất cả những gì họ có cũng trở nên vô nghĩa.

    Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay, con người lại thường đặt nặng sự thành công hơn là hạnh phúc. Ngay từ nhỏ, chúng ta đã được dạy rằng phải học giỏi, kiếm nhiều tiền, có địa vị cao thì mới được xem là thành công. Nhưng ít ai nhắc đến việc học cách sống hạnh phúc, học cách tận hưởng cuộc sống và tìm thấy niềm vui từ những điều giản dị. Con người vì thế mà lao vào những cuộc đua không hồi kết, cố gắng đạt được những thứ mà xã hội cho là quan trọng, nhưng cuối cùng lại đánh mất chính mình, đánh mất những khoảnh khắc đáng quý bên gia đình, bạn bè và những người thân yêu.

    Một xã hội chỉ chạy theo thành công mà quên đi hạnh phúc sẽ trở thành một xã hội đầy áp lực, nơi con người luôn phải gồng mình để chứng tỏ bản thân. Họ có thể đạt được nhiều thứ, nhưng vẫn cảm thấy cô đơn, mệt mỏi và trống rỗng. Bởi hạnh phúc không phải là một đích đến xa vời, mà là những khoảnh khắc ta biết tận hưởng những điều giản đơn như một bữa cơm gia đình, một buổi chiều thảnh thơi đọc sách hay một cuộc trò chuyện chân thành với bạn bè.

    Vậy làm sao để cân bằng giữa thành công và hạnh phúc? Trước hết, mỗi người cần tự hỏi bản thân rằng điều gì thực sự mang lại niềm vui cho mình. Đừng để xã hội áp đặt lên ta những tiêu chuẩn về thành công mà hãy tự định nghĩa hạnh phúc theo cách riêng của mình. Hãy biết dừng lại đúng lúc, dành thời gian cho bản thân, cho gia đình và cho những điều ý nghĩa thay vì chỉ chạy theo những mục tiêu không ngừng. Đừng quên rằng, thành công lớn nhất trong cuộc đời không phải là có tất cả, mà là biết đủ, biết hài lòng và biết tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn.

    Cuối cùng, điều quan trọng nhất không phải là ta đạt được bao nhiêu, mà là ta cảm thấy như thế nào trên hành trình đó. Một cuộc sống đáng sống không phải là một cuộc đời đầy danh vọng, mà là một cuộc đời đầy ý nghĩa, nơi ta tìm thấy sự bình yên trong chính tâm hồn mình.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 6

    Trong nhịp sống hối hả của xã hội hiện đại, con người ngày càng bị cuốn vào những guồng quay công việc, những mục tiêu chưa đạt được và những kỳ vọng không ngừng tăng lên. Chúng ta luôn theo đuổi một thứ gì đó lớn lao hơn, tốt đẹp hơn, nhưng lại quên mất cách trân trọng những gì mình đang có. Đây chính là nguyên nhân khiến nhiều người rơi vào trạng thái căng thẳng, áp lực và bất mãn với cuộc sống. Liệu rằng, biết hài lòng với những gì đang có có phải là chìa khóa giúp con người hạnh phúc hơn?

    Không thể phủ nhận rằng khát khao vươn lên là động lực quan trọng giúp con người tiến bộ. Nếu ai cũng hài lòng với thực tại, thế giới sẽ không có những phát minh vĩ đại, những thành tựu đột phá hay những con người dám thay đổi số phận. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ nhiều người chỉ biết chạy theo cái chưa có mà quên đi giá trị của những điều đang hiện hữu trong cuộc sống. Khi quá chú trọng vào việc đạt được những thứ xa vời, ta dễ dàng cảm thấy thất vọng, mệt mỏi vì dường như mọi thứ chẳng bao giờ là đủ.

    Ngược lại, những người biết hài lòng không có nghĩa là họ thiếu chí tiến thủ, mà là họ hiểu được giá trị của sự cân bằng. Họ có thể đặt ra mục tiêu cho bản thân, nhưng không vì thế mà đánh mất đi niềm vui từ những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Họ biết trân trọng một bữa ăn ngon, một buổi chiều thảnh thơi, một khoảnh khắc ấm áp bên gia đình. Chính sự hài lòng giúp họ tận hưởng trọn vẹn từng phút giây, thay vì chỉ mãi nhìn về tương lai mà bỏ lỡ hiện tại.

    Thực tế, những người luôn cảm thấy bất mãn thường không phải là những người có ít, mà là những người không biết đủ. Họ có thể sở hữu nhiều thứ nhưng vẫn luôn cảm thấy thiếu thốn vì họ đặt hạnh phúc của mình vào những điều chưa đạt được. Trái lại, có những người tuy không giàu có về vật chất nhưng vẫn sống vui vẻ vì họ biết ơn và trân trọng những gì mình đang có.

    Vậy làm thế nào để học cách hài lòng? Trước hết, ta cần thay đổi góc nhìn về cuộc sống. Thay vì chỉ tập trung vào những gì chưa có, hãy thử dành thời gian để nhìn lại và biết ơn những điều tốt đẹp xung quanh. Học cách tận hưởng những khoảnh khắc bình dị, dành thời gian cho những người thân yêu và trân trọng những điều nhỏ bé cũng là một cách để nuôi dưỡng tâm hồn. Hãy hiểu rằng, hạnh phúc không đến từ việc sở hữu nhiều hơn, mà đến từ việc biết cách tận hưởng những gì mình đang có.

    Cuộc sống không phải là một cuộc đua không hồi kết, mà là một hành trình mà mỗi người cần học cách cân bằng giữa việc nỗ lực tiến lên và việc biết trân trọng hiện tại. Khi biết hài lòng, ta không chỉ tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn mà còn tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn hơn. Và khi đó, ta mới thực sự hiểu rằng hạnh phúc không phải là điểm đến, mà là cách ta đi trên hành trình của chính mình.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 7

    Trong cuộc sống hiện đại, khi công nghệ và mạng xã hội ngày càng phát triển, con người dần bị cuốn vào thế giới ảo mà quên đi giá trị của những mối quan hệ thực tế. Chúng ta có thể dễ dàng kết nối với hàng trăm, thậm chí hàng nghìn người qua một cú nhấp chuột, nhưng lại dần đánh mất sự chân thành trong giao tiếp, sự gắn kết trong gia đình và những khoảnh khắc quý giá bên cạnh người thân yêu. Đây là một thực trạng đáng suy ngẫm: liệu con người có thực sự gần nhau hơn nhờ công nghệ, hay lại đang xa cách hơn bao giờ hết?

    Không thể phủ nhận rằng công nghệ mang lại nhiều lợi ích to lớn, giúp con người kết nối dễ dàng hơn, xóa bỏ khoảng cách địa lý và tạo điều kiện để chia sẻ thông tin nhanh chóng. Tuy nhiên, mặt trái của nó là con người ngày càng phụ thuộc vào màn hình điện thoại và những cuộc trò chuyện qua tin nhắn thay vì những cuộc gặp gỡ trực tiếp. Người ta có thể dành hàng giờ để lướt mạng xã hội nhưng lại không dành nổi vài phút để hỏi han cha mẹ, trò chuyện cùng bạn bè hay đơn giản là tận hưởng một bữa cơm ấm cúng cùng gia đình.

    Hệ quả của sự xa cách này không chỉ dừng lại ở những bữa cơm im lặng hay những cuộc trò chuyện rời rạc. Nó còn khiến con người trở nên thờ ơ với nhau hơn, ít quan tâm đến cảm xúc thật sự của người đối diện. Khi quá mải mê với cuộc sống ảo, con người dễ quên mất cách lắng nghe, thấu hiểu và chia sẻ bằng sự chân thành. Những dòng trạng thái trên mạng xã hội có thể nhận được hàng trăm lượt thích, nhưng liệu có bao nhiêu trong số đó thực sự là sự quan tâm chân thành? Những nụ cười qua màn hình có thể trông thật vui vẻ, nhưng liệu có che giấu những khoảng trống trong lòng?

    Không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ cá nhân, sự xa cách trong giao tiếp còn làm suy giảm kỹ năng xã hội của nhiều người, đặc biệt là giới trẻ. Khi giao tiếp trực tiếp ít dần, con người trở nên ngại bày tỏ cảm xúc thật, sợ sự đối mặt và thậm chí mất đi khả năng duy trì những cuộc trò chuyện ý nghĩa. Điều này không chỉ khiến các mối quan hệ trở nên hời hợt mà còn tác động tiêu cực đến tâm lý, khiến con người cảm thấy cô đơn ngay cả khi có hàng trăm người trong danh sách bạn bè.

    Vậy làm thế nào để con người có thể tìm lại sự kết nối thực sự? Trước tiên, chúng ta cần học cách cân bằng giữa thế giới ảo và đời sống thực. Hãy thử đặt điện thoại xuống khi ăn cơm cùng gia đình, dành thời gian cho những cuộc trò chuyện trực tiếp thay vì chỉ nhắn tin qua màn hình. Hãy học cách lắng nghe người khác bằng cả trái tim, quan tâm đến cảm xúc của họ bằng hành động chứ không chỉ là những dòng bình luận trên mạng.

    Công nghệ là công cụ, nhưng đừng để nó chi phối hoàn toàn cuộc sống của chúng ta. Một tin nhắn có thể nhanh chóng, nhưng một cái ôm, một ánh mắt hay một lời động viên trực tiếp mới là điều mang lại sự ấm áp thật sự. Hãy kết nối với nhau bằng sự chân thành, để không ai phải cảm thấy cô đơn giữa thế giới đông đúc này. Vì suy cho cùng, điều quý giá nhất trong cuộc đời không phải là bao nhiêu người theo dõi trên mạng, mà là có bao nhiêu người thật sự bên cạnh ta những lúc cần.

    Mẫu bài văn nghị luận về một vấn đề trong đời sống - Mẫu 8

    Trong xã hội hiện đại, con người không ngừng chạy theo những tiêu chuẩn được đặt ra bởi xã hội, từ công việc, ngoại hình cho đến lối sống. Ai cũng muốn trở nên hoàn hảo, không có sai sót, luôn xuất sắc trong mắt người khác. Tuy nhiên, chính sự khao khát hoàn hảo ấy lại vô tình trở thành áp lực, khiến con người mệt mỏi, căng thẳng và thậm chí mất đi bản chất thật của mình. Điều này đặt ra một câu hỏi đáng suy ngẫm: liệu sự hoàn hảo có thực sự cần thiết, hay chấp nhận những khiếm khuyết mới là cách để con người tìm thấy hạnh phúc?

    Hoàn hảo là một khái niệm tương đối và không có giới hạn rõ ràng. Khi con người cố gắng trở nên hoàn hảo, họ liên tục đặt ra những yêu cầu khắt khe cho bản thân, luôn cảm thấy chưa đủ và không ngừng so sánh mình với người khác. Một người có thể đạt được thành công rực rỡ nhưng vẫn cảm thấy bất an vì chưa đạt đến một chuẩn mực cao hơn. Sự theo đuổi này giống như một cuộc đua không có đích đến, nơi con người càng cố gắng, họ càng cảm thấy mệt mỏi và thiếu thốn.

    Ngược lại, khi con người học cách chấp nhận những khiếm khuyết của mình, họ sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và tự do hơn. Không ai sinh ra đã hoàn hảo, và chính những điểm chưa hoàn thiện mới tạo nên sự độc đáo của mỗi người. Một bông hoa không cần phải cân đối tuyệt đối để trở nên đẹp, một bức tranh không nhất thiết phải không có một nét vẽ sai để trở thành kiệt tác. Cuộc sống cũng vậy, đôi khi những điều không hoàn hảo lại làm nên giá trị thực sự.

    Hơn nữa, sự không hoàn hảo giúp con người có cơ hội học hỏi và trưởng thành. Nếu mọi thứ đều hoàn hảo ngay từ đầu, con người sẽ không có động lực để phát triển. Những thất bại, sai lầm không phải là điều đáng sợ, mà là những bài học quý giá giúp chúng ta mạnh mẽ hơn. Chấp nhận mình chưa hoàn hảo không có nghĩa là buông xuôi, mà là biết yêu thương bản thân và nỗ lực theo cách phù hợp nhất với chính mình.

    Vậy làm thế nào để học cách chấp nhận những khiếm khuyết? Trước hết, mỗi người cần ngừng so sánh bản thân với người khác và tập trung vào giá trị riêng của mình. Đừng để những tiêu chuẩn của xã hội áp đặt lên bản thân, mà hãy sống theo cách khiến mình cảm thấy thoải mái và hạnh phúc. Hãy học cách yêu thương chính mình, dù là với những điểm chưa hoàn hảo, vì đó mới là con người thật của bạn.

    Cuộc sống không phải là một bức tranh hoàn hảo, mà là một bức tranh với những nét vẽ tự do, có chỗ đậm, chỗ nhạt, có khoảng sáng và khoảng tối. Chính sự không hoàn hảo mới làm nên vẻ đẹp và ý nghĩa của cuộc sống. Vì vậy, thay vì cố gắng chạy theo một hình mẫu lý tưởng không có thật, hãy học cách trân trọng và tận hưởng những điều bình dị, chân thật của bản thân. Bởi suy cho cùng, hạnh phúc không đến từ sự hoàn hảo, mà đến từ sự bình yên khi ta chấp nhận và yêu thương chính mình.

    Học sinh trung học cơ sở có những nhiệm vụ gì?

    Căn cứ Điều 34 Điều lệ trường trung học cơ sở, trường trung học phổ thông và trường phổ thông có nhiều cấp học do Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành kèm theo Thông tư 32/2020/TT-BGDĐT thì học sinh trung học cơ sở có những nhiệm vụ sau:

    - Thực hiện nhiệm vụ học tập, rèn luyện theo chương trình, kế hoạch giáo dục của nhà trường.

    - Kính trọng cha mẹ, cán bộ, giáo viên, nhân viên của nhà trường và những người lớn tuổi; đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau trong học tập, rèn luyện; thực hiện điều lệ, nội quy nhà trường; chấp hành pháp luật của Nhà nước.

    - Rèn luyện thân thể, giữ gìn vệ sinh cá nhân.

    - Tham gia các hoạt động tập thể của trường, của lớp học, của Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh, Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh; giúp đỡ gia đình, tham gia lao động và hoạt động xã hội, hoạt động bảo vệ môi trường, thực hiện trật tự an toàn giao thông.

    - Giữ gìn, bảo vệ tài sản của nhà trường, nơi công cộng; góp phần xây dựng, bảo vệ và phát huy truyền thống của nhà trường.

    saved-content
    unsaved-content
    122